KHINH NGỮ - Trang 185

Lâm Khinh Ngữ nghe thầy giáo nói, quả thật đi quan tâm, nhưng cô

lại không nhớ nổi rốt cuộc mình dùng biện pháp gì để quan tâm anh, nhưng
cô biết, năm đó cô đã đem hết tất cả phương pháp quan tâm một người, áp
dụng lên người của Tô Dật An.

Về sau Tô Dật An ra nước ngoài, Lâm Khinh Ngữ không nhớ mình đã

luyến tiếc đến cỡ nào, cô ở nhà thương tâm một khoảng thời gian, nếu
không phải sau đó cha cô đột nhiên đến thăm, không chừng cô còn vì Tô
Dật An mà thương tâm bao lâu.

Mà hiện tại, mỗi lần Lâm Khinh Ngữ thấy Tô Dật An như là phản xạ

có điều kiện liền tức giận:“Nóng nọc trưởng thành lại □□, thật biến thái.”

Vương Bàn Tử bị Lâm Khinh Ngữ thình lình tức giận kinh ngạc nhảy

dựng: “Thầy Tô đắc tôi cậu à?”

Lâm Khinh Ngữ hít thở sâu một hơi, áp chế cảm xúc của mình:

“Không phải cậu có số điện thoại bạn cùng phòng của Kỳ Yên Nhiên sao,
cậu đưa số của cô ấy cho tôi, tôi tìm Kỳ Yên Nhiên, trả lại cho cô ấy.”

Vô công bất thụ lộc, mà cô còn cảm thấy Kỳ Yên Nhiên này không thể

trêu chọc đến...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.