KHINH NGỮ - Trang 208

của anh, có thể khiến người cùng đứng trên một chiến tuyến với anh, cảm
thấy yên tâm.

...... Mặc dù cô luôn đứng ở chiến tuyến đối địch với Tô Dật An,

thường bị bộ dáng này của anh làm cho tức chết đi được......

“Ừmh......” Lâm Khinh Ngữ nhìn Tô Dật An trả dụng cụ y tế về chỗ

cũ, hơi ngượng ngùng mở miệng, “Hôm nay cám ơn thầy đã tới cứu tôi.”

Đã lâu không nghe thấy Lâm Khinh Ngữ nói chuyện với mình như

vậy, Tô Dật An hơi ngẩn ra, anh quay đầu, nhưng lại thấy người ngồi bên
cạnh mình là một tên đàn ông bả vai rộng rãi, mặt mũi thân thể cường
tráng, một đầu tóc ngắn năng động, lúc này lại đang ngượng ngùng xoa tóc
như một cô gái......

Tô Dật An mặt không thay đổi quay đầu lại.

Trong lòng của anh gần như không tự chủ được than một tiếng.

Vì không biết tại sao, anh lại khó hiểu cảm thấy mình hơi khó qua......

“Em biết Kỷ Yên Nhiên bị theo dõi, tại sao không báo cảnh sát ngay

từ đầu.” Tô Dật An trực tiếp chuyển hướng đề tài, vừa dẫn Lâm Khinh Ngữ
ra khỏi phòng y tế của trường học, vừa trò chuyện, “Ý thức an toàn kém
như vậy?”

Cứ như đang bị thầy giáo dạy bảo...... Lâm Khinh Ngữ lẩm bẩm một

câu trong lòng, đáp: “Ngay từ đầu Kỷ Yên Nhiên không cho báo cảnh sát,
em cũng nghĩ rằng đó là chuyện của người không quen biết, em nhiều
chuyện dính vào làm gì, hai bên đều không được gì tốt, nên lười quan tâm,
sau đó lại có một lần gặp Kỷ Yên Nhiên bị theo dõi, em cũng đã móc điện
thoại ra rồi, bị cô ta đánh rớt.” Lâm Khinh Ngữ lấy điện thoại di động ra,
“Thầy xem, màn hình cũng bị vỡ luôn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.