Lâm Khinh Ngữ mặc quần xuống giường, đi tới bên cửa phòng ngủ,
nhìn thấy Tô Dật An giờ phút này đang đắp chăn mỏng, ngủ trên sofa trong
phòng khách.
Là Tô Dật An, đồng ý thỉnh cầu của cô, cho cô lần nữa khôi phục thân
phận con trai ở thế giới này.
Hơn nữa, tối hôm qua sau khi cô ngủ, anh còn bế cô lên giường...... Tô
Dật An người này......
Tuy ngoài miệng nói chuyện hung ác như vậy, nhưng trong lòng vẫn
rất...... dịu dàng đúng không.
Nhìn khuôn mặt đang ngủ của Tô Dật An, nhớ lại đủ chuyện xảy ra
trong mấy ngày này, trong chốc lát Lâm Khinh Ngữ có chút không hiểu
được Tô Dật An. Trước kia anh ta đối xử với mình, cũng không có tốt như
vậy, sau khi đi tới thế giới này, dường như từ từ Tô Dật An đối xử với cô,
khôi phục lại tình trạng như khi còn bé rồi.
Tại sao?
Chẳng lẽ Tô Dật An...... Cũng thích thân thể con trai này của cô?
Nghĩ như thế, Lâm Khinh Ngữ giật mình bụm miệng. Chẳng lẽ ở nước
ngoài nhiều năm như vậy, Tô Dật An dần dần đã biến thành...... GAY? Cho
nên có thể giải thích được, tại sao khi còn bé anh ta đối xử tốt với cô,
nhưng trưởng thành lại đối xử ác liệt với cô như thế rồi!
Bởi vì khi còn bé Tô Dật An còn chưa có ý thức về phương diện này,
còn sau khi lớn lên Tô Dật An không thương hoa hồng yêu lá xanh, vừa
nghĩ tới khi còn bé bản thân từng chung đụng với đoá hoa hồng là cô đây
một đoạn thời gian như vậy, vì thế lòng muốn giữ mình trong sạch phát tác
nên bắt đầu đối xử mang tính trả thù với cô!