KHINH NGỮ - Trang 256

Cho nên ngày hôm qua khi cô muốn đổi trở về làm con trai, người khó

nói chuyện như Tô Dật An lại dễ dàng đồng ý như vậy!d,đ’l*q&u)ý{đôn

Anh ta! Thì ra! Thật sự là......

Lâm Khinh Ngữ đang cực kỳ kinh ngạc, đột nhiên, di động của Tô Dật

An đặt trên bàn trà vang lên tiếng báo thức, chỉ vừa kêu mấy giây, Tô Dật
An đã lập tức ngồi dậy, vẻ mặt tỉnh táo tắt đồng hồ báo thức, rõ ràng mới
vừa mở mắt, thế nhưng anh ta lại tỉnh táo như suốt đêm không hề ngủ.

Anh quay đầu, nhìn về phía Lâm Khinh Ngữ, chậm chạp mấy giây, lúc

này mới có phản ứng của một người mới tỉnh ngủ: "Đi rửa mặt." Giọng anh
hơi khàn khàn, "Sáng nay có tiết học."

Anh không giải thích vì sao để cho cô biến trở lại làm con trai, cũng

không nói ôm cô lên giường như thế nào, không nói lời nào về chuyện tối
hôm qua. Anh mặc áo khoác, vào phòng bếp, nhanh chóng bắt đầu nấu bữa
sáng.

Đương nhiên Lâm Khinh Ngữ cũng không dám đi hỏi, chỉ có điều

trong ánh mắt quan sát Tô Dật An, có thêm một chút, vẻ nghi ngờ tìm tòi.

Lâm Khinh Ngữ rửa mặt xong, Tô Dật An sai cô đi lấy cái mâm và bát

đũa, đổi thành anh đi phòng vệ sinh rửa mặt, đến khi Tô Dật An rửa mặt
xong đi ra, vừa đúng lúc Lâm Khinh Ngữ dọn bữa sáng đã nấu xong ra.

Tô Dật An liếc nhìn bữa sáng đã dọn xong trên bàn, ánh mắt khẽ động,

cũng không nói gì, tự ngồi xuống ăn cơm.

Từ sáng đến giờ Lâm Khinh Ngữ vẫn quan sát vẻ mặt của Tô Dật An,

đương nhiên là không bỏ sót ánh mắt trong nháy mắt đó của anh, Lâm
Khinh Ngữ cười nói: "Có phải cảm thấy tôi cũng rất có ánh mắt hay không,
anh còn nhớ khi còn bé chúng ta thường đi ăn sáng với nhau không, tôi
mua bánh bao anh mua sữa đậu nành, phối hợp cũng khá ăn ý."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.