KHINH NGỮ - Trang 317

Chỉ mới mấy ngày, phòng ngủ của bọn họ...... lại chia năm xẻ bảy

thành như vậy.

Lâm Khinh Ngữ nhất thời hơi xúc động, cô quay đầu liếc nhìn chỗ của

Chu Hưng, bàn học của cậu vẫn không có gì khác trước, chỉ là hiện tại Lâm
Khinh Ngữ mới chú ý tới, trên bàn học của Chu Hưng có ghim một bức ảnh
bốn người bọn họ chụp chung lúc nam nhất đại học.

Bức hình được ghim ba cái đinh ghim, nhìn qua đúng là giống như để

cố định ở trên tường, vậy mà nhìn kỹ, lại cảm thấy kỳ quái, ba cái ghim này
chia đều trên mặt của "Lâm Thanh Vũ", Tạ Thành Hiên ôm bóng rổ trên
tay, và mắt của Vương mập.

So với với ba người bọn họ, Chu Hưng lùn hơn một chút, trên người

không hề bị gắn cái gì, trong hình cậu ta đeo kính, gầy teo yếu ớt, nhìn cực
kì thành thật, nụ cười lại chẳng chân thành chút nào.

Lâm Khinh Ngữ chỉ nhìn thoáng qua đã cảm thấy lạnh hết cả người,

không dám nhìn lâu, ôm quần áo tông cửa xông ra ngoài.

Cô hẹn Tạ Thành Hiên và Vương mập đi ra ngoài gặp mặt, ba người

bàn bạc đối sách, xuất hiện ý kiến trái chiều. Lâm Khinh Ngữ cảm thấy, có
thể tránh được thì cứ tránh, dù sao năm thứ tư đại học, mọi người cần tìm
việc làm thì tìm việc làm, cần đi thực tập thì đi thực tập, không nên đụng
đến người khác.

Vương mập lại cảm thấy uất ức: "Còn sợ cậu ta sao, ngày hôm qua tớ

và lão Tạ cũng không nên đi ra ngoài. Bị cậu hù dọa đến ngu luôn, hai
chúng tớ không làm gì được cậu ta chắc?"

Lâm Khinh Ngữ khuyên: "Còn không phải là sợ cậu ta...... ngấm ngầm

hãm hại sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.