KHINH NGỮ - Trang 45

Cái tát này khiến đầu óc cô choáng váng thiếu chút nữa là ngã ra đất.

Tạ Thành Hiên đứng chắn trước mặt cô ngăn Lý Tư Hà lại, nhưng Lý

Tư Hà lại bắt đầu mắng mỏ cô không tiếc lời, nào thì cô không quản nổi cái
miệng tiểu nhân của mình, nói cô lòng dạ hẹp hòi sợ bị người khác giành
mất miếng cơm, Lâm Khinh Ngữ ra sức phản bác: “Tớ không hề nói với ai
về chuyện hôm đó, tớ chỉ tạm thời làm thêm ở quán bar thôi.”

“Nực cười! Tạm thời làm thêm ở quán bar mà còn dám nói tôi sao! Cô

kể hết thân phận của tôi ra, vậy cô nghĩ bản thân cô thì trong sạch được bao
nhiêu!”.

“Tớ chỉ đi làm thêm thôi.”

“Làm thêm? Khách cho cô tiền cô có nhận không? Phần trăm tiền rót

rượu cô có cầm không?”.

Lâm Khinh Ngữ không trả lời.

Đúng vậy, tiền khách đưa, cô nhận, phần trăm rót rượu, cô cầm.

Cô cần tiền, tiền là điểm yếu duy nhất của cô. Nơi tăm tối không muốn

để ai nhìn thấy cất giấu sự túng quẫn và dè dặt cẩn trọng trong cuộc sống
của cô, đã hoàn toàn bị phơi bày ra ngay trước mặt tất cả mọi người như
vậy đấy.

Lâm Khinh Ngữ vĩnh viên không thể nào quên được trong lúc cô chìm

vào trong im lặng, Tạ Thành Hiên đã quay đầu lại nhìn cô, ánh mắt đầy
kinh hãi sửng sốt. Cô vĩnh viễn không thể nào quên được âm thanh chỉ chỉ
chỏ chỏ của đám bạn cùng học đang đi đi lại lại xung quanh. Càng không
thể quên được những lời chế giễu khích bác của Lý Tư Hà.

Cô cảm thấy rất xấu hổ, bối rối bỏ đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.