KHO BÁU CỦA CÁC HIỆP SĨ ĐỀN THỜ - Trang 261

nhưng bọn họ đối xử hết sức nghiệt ngã với những
người xuất hiện trên đường đi của mình. Vì vậy tôi đã
đến đây và vờ bị điên. Họ cho tôi ăn uống đầy đủ,
chăm sóc tốt, và, điều quan trọng nhất, không hỏi han
gì. Tôi không hề nói năng một cách bình thường,
ngoài với chính tôi, trong suốt năm năm liền. Và tôi
có thể đảm bảo với các bạn rằng nói chuyện với
chính mình thì không mấy thỏa mãn đâu.”

“Tại sao ông lại nói chuyện với chúng tôi?”

Stephanie hỏi.

“Bà là vợ góa của Lars. Tôi có thể làm bất kỳ việc

gì cho ông ấy.” Claridon chỉ tay. “Và lá thư này. Do
một người biết nhiều chuyện gửi. Thậm chí có thể là
do những người mà tôi vừa nói, những người không
cho phép ai cản đường mình ấy.”

“Lars có cản đường họ không?” Stephanie hỏi.
Claridon gật đầu. “Rất nhiều người muốn biết

những điều mà ông ấy biết.”

“Ông có quan hệ thế nào với ông ấy?” Stephanie

hỏi.

“Tôi từng buôn tranh. Ông ấy đã mua nhiều thứ rất

hiếm.”

Malone biết rằng những cửa hàng sách cũ là nơi

được cả các nhà sưu tầm và nhà nghiên cứu năng lui
tới.

“Thực sự là chúng tôi đã trở thành bạn bè và tôi bắt

đầu chia sẻ niềm say mê với ông ấy. Vùng này là nhà
tôi. Gia đình tôi sống ở đây kể từ thời Trung cổ. Một
số tổ tiên của tôi là người Cathar, đã từng bị người
Thiên Chúa giáo thiêu sống. Nhưng sau đó, Lars đã
chết. Thật là đáng buồn. Những người khác từng theo
ông ấy cũng chết. Cho nên tôi đã đến đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.