KHO BÁU CỦA CÁC HIỆP SĨ ĐỀN THỜ - Trang 351

đề của mẹ. Mẹ không bao giờ biết gì về những gì bố
nghĩ. Mẹ tin rằng tất cả những gì ông ấy tìm kiếm chỉ
là trò hoang đường, nhưng ông ấy chỉ làm một việc là
hoang phí các tài năng của mình. Mẹ chưa bao giờ
yêu ông ấy nhiều đến mức có thể tin vào ông ấy. Mẹ
nghĩ rằng ông ấy tìm kiếm danh tiếng và kho báu.
Không, ông ấy đi tìm sự thật. Christ đã chết. Christ
đã phục sinh. Christ sẽ còn quay lại. Đó chính là điều
mà ông ấy quan tâm.”

Stephanie nhận đủ tất cả những ý vị của những lời

đó và tự nhủ rằng mình phải cố gắng để không phản
ứng lại trước sự thách thức.

“Bố là một học giả nghiêm túc. Công trình của ông

ấy rất có giá trị, ông ấy chỉ chưa bao giờ nói rõ ràng
về những gì mà ông ấy tìm kiếm thôi. Khi ông ấy
phát hiện Rennes le Château vào những năm bảy
mươi và nói với thế giới về Saunière, thì đó chỉ đơn
giản là một cách để kiếm tiền thôi. Dù thế nào đi nữa
thì đó cũng là một câu chuyện hay. Hàng triệu người
đã thích thú khi đọc nó. Mẹ thuộc vào số những
người hiếm hoi không làm như vậy.”

“Bố con và mẹ đã cố gắng hàn gắn những chỗ khác

biệt giữa hai người.”

“Bằng cách nào cơ chứ? Bằng cách nói với ông ấy

rằng ông ấy đã hoang phí cả cuộc đời mình, bằng
cách phá hoại gia đình của ông ấy à? Bằng cách nói
với ông ấy rằng ông ấy là một kẻ thất bại à?”

“Thôi được rồi, thật là khốn kiếp, mẹ sai rồi!” Bà

hét lên. “Con muốn mẹ nói lại không? Mẹ đã sai rồi.”
Bà đứng dậy từ cái ghế, một quyết định tuyệt vọng
xâm chiếm con người bà, “Mẹ sẽ lấy hết can đảm để
nói nhé. Cái đó con có muốn nghe không? Trong óc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.