KHO BÁU CỦA CÁC HIỆP SĨ ĐỀN THỜ - Trang 352

mẹ, con đã chết năm năm nay rồi. Giờ thì con ở đây,
và tất cả những gì con muốn là mẹ chấp nhận rằng
mình đã sai. Được thôi. Nếu có thể nói với bố con
điều đó, mẹ rất sẵn lòng. Nếu mẹ có thể xin ông ấy
tha thứ, mẹ sẽ làm. Nhưng mẹ không thể.” Những lời
đó tuột ra thật nhanh, cả người bà ngập tràn trong
cảm xúc, và bà quyết định nói hết tất cả những gì cần
phải nói khi có đủ lòng can đảm. “Mẹ đã đến đây để
xem có thể làm được gì. Để cố gắng làm tiếp những
gì Lars và con đã nghĩ là quan trọng. Đó là lý do duy
nhất khiến mẹ đến đây. Mẹ nghĩ là cuối cùng mẹ
cũng làm được một điều đúng đắn. Nhưng đừng nói
với mẹ với cái giọng đó nữa. Con cũng phải can đảm
nói ra điều đó đi. Khác biệt giữa chúng ta nằm ở chỗ
mẹ đã học được một điều gì đó trong năm năm vừa
qua.”

Bà ngồi lại xuống ghế, đã cảm thấy khá hơn, dù chỉ

chút ít. Nhưng bà nhận ra vực thẳm giữa họ lại vừa bị
nới rộng thêm ra và một cơn run rẩy chạy qua người
bà.

“Đã nửa đêm rồi,” cuối cùng Malone nói. “Tại sao

chúng ta không ngủ một chút, rồi sáng mai sẽ quay
trở lại những chuyện này sau?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.