KHO BÁU CỦA CÁC HIỆP SĨ ĐỀN THỜ - Trang 442

“Cô đã không giỏi lắm khi ở Avignon đâu. Tôi đã

phát hiện ra cô lúc cô ngồi ở quán cà phê.”

“Anh đã chơi trò láu cá với cái khăn ăn, giả vờ

đánh rơi nó để quay lại nhìn xem tôi có đi theo hay
không. Tôi muốn anh biết là tôi có ở đó. Khi nhìn
thấy Claridon, tôi biết rằng De Roquefort ở không xa
đằng sau đâu. Hắn đã theo dõi Royce từ hàng năm.”

“Claridon đã nói cho chúng tôi về cô," Malone nói,

“nhưng ông ta đã không nhận ra cô lúc ở Avignon.”

“Ông ta chưa bao giờ nhìn thấy tôi. Ông ta chỉ biết

những gì nghe được từ Lars Nelle thôi.”

“Claridon chưa bao giờ nói thế,” Stephanie nói.
“Tôi rất tin là chưa bao giờ Royce nói đến điều đó.

Lars chưa bao giờ nhận ra, nhưng Claridon là một
vấn đề lớn đối với ông ấy hơn rất nhiều so với tôi.”

“Bố tôi ghét cô,” Mark nói, giọng đầy vẻ khinh

miệt.

Cassiopeia tỏ vẻ đồng ý với anh. “Bố anh là một

người xuất sắc, nhưng ông ấy không biết gì nhiều về
bản chất con người. Ông ấy có một cái nhìn quá giản
đơn về thế giới. Những mưu mô mà ông ấy tìm,
những gì mà anh tìm kiếm sau khi ông ấy chết còn
phức tạp hơn rất nhiều so với cả hai người có thể
tưởng tượng. Đó là một cuộc tìm kiếm hiểu biết,
trong đó nhiều người đã phải bỏ mạng.”

“Mark,” Thorvaldsen nói, “những gì Cassiopeia nói

về bố anh đều đúng cả đấy, và tôi chắc là anh cũng
biết vậy.”

“Ông ấy là một người tốt tin vào những gì mình

làm.”

“Đúng là như vậy. Nhưng ông ấy đã giữ riêng cho

mình quá nhiều thứ. Anh chưa bao giờ biết được rằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.