KHO BÁU CỦA CÁC HIỆP SĨ ĐỀN THỜ - Trang 77

Anh nhìn quanh hiệu sách tối om. Nghĩ về Pam

không bao giờ mang lại điều gì tốt lành. Sự khó chịu
của cô dành cho anh hết sức sâu sắc và đã hình thành
từ mười lăm năm trước, khi anh còn là một thiếu úy
hải quân mới lớn. Anh không hề tin tưởng và cô biết
điều đó. Họ thỏa thuận được với nhau và quyết định
làm đám cưới, nhưng mười năm sau, một hôm anh về
nhà thì cô đã đi khỏi. Cô thuê một ngôi nhà ở phía
bên kia Atlanta cho cô và Gary, chỉ mang theo những
gì mà họ cần. Một bức thư báo cho anh biết địa chỉ
mới của họ và cho biết cuộc hôn nhân đã chấm dứt.
Thực dụng và lạnh lùng, đó là cách thức của Pam. Dù
vậy, thật đáng ngạc nhiên, cô không tìm cách ly hôn
ngay. Thay vào đó, chỉ đơn giản là họ không sống
cùng nhau, vẫn giữ quan hệ lịch sự, và chỉ nói chuyện
khi nào cần thiết, về những gì liên quan đến Gary.

Nhưng cuối cùng thời điểm cần quyết định cũng đã

tới. Vậy là anh bỏ việc, rời khỏi chỗ làm, chấm dứt
cuộc hôn nhân của mình, bán nhà, và đi khỏi nước
Mỹ, tất tật trong một tuần dài, khủng khiếp, cô đơn,
kiệt sức, nhưng thỏa mãn.

Anh nhìn đồng hồ đeo tay. Anh thật sự nên viết

email cho Gary. Họ liên lạc với nhau ít nhất một lần
một ngày, và lúc này mới là chiều muộn ở Atlanta.
Con trai anh sẽ đến Copenhagen trong ba tuần nữa để
sống với anh một tháng. Hè năm ngoái họ đã làm vậy,
và anh đang chờ đợi đến lần này.

Cuộc nói chuyện với Stephanie làm anh bối rối.

Trước đây anh cũng đã từng nhìn thấy sự ngây thơ
giống như sự ngây thơ của bà ở các nhân viên, những
người dù rất cảnh giác với các nguy cơ, cố tình phớt
lờ chúng. Điều bà vẫn thường xuyên nói với anh là gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.