hạ. Họ tiến lên và lại tóm lấy tay Peter Hansen.
“Thất vọng có giá đấy,” De Roquefort nói.
“Ông là cái đồ quái quỷ nào?”
“Ai đó mà ông rất không nên đùa cợt.” De
Roquefort làm dấu thánh giá. “Cầu cho Chúa ở cùng
ông.”
***
Malone nhìn thấy ánh sáng cửa sổ tầng bốn. Đoạn
phố chạy qua hiệu sách của Hansen không một bóng
người. Chỉ có vài cái xe đậu trên đá lót đường màu
đen, mà anh biết đến sáng sẽ đi khỏi hết, khi các chủ
cửa hiệu lại chiếm lĩnh phần đành riêng cho người đi
bộ này của Stroget.
Stephanie đã nói gì lúc trước trong hiệu sách của
Hansen? Chồng tôi nói ông là người có khả năng tìm
được những thứ không thể tìm. Như vậy rõ ràng là
Hansen có quan hệ với Lars Nelle, và sự kết hợp đó
có thể giải thích tại sao Stephanie lại đến tìm Hansen
chứ không phải là đến gặp anh. Nhưng điều đó không
trả lời được rất nhiều câu hỏi mà Malone đang có
trong đầu.
Malone chưa bao giờ gặp Lars Nelle. Ông mất một
năm trước khi Malone gia nhập Magellan Billet, vào
thời anh và Stephanie vừa quen nhau. Nhưng sau đó
anh đã đọc tất cả sách của Nelle, những cuốn sách
pha trộn lịch sử, sự kiện, phỏng đoán, và sự tình cờ to
lớn. Lars là một người gieo rắc ở tầm quốc tế ý tưởng
về chuyện vùng đất phía Nam nước Pháp,
Languedoc, sở hữu một kho báu lớn. Điều đó có thể
hiểu được một phần. Vùng này đã từng, trong một