KHO BÁU CỦA HIỆP SĨ ĐỀN THỜ - Trang 316

Anh mỉm cười. “Rất sẵn lòng, thưa bà.”

***

De Roquefort nhìn chằm chằm vào căn phòng bí mật trống trơn. Họ đâu

rồi? Đơn giản là không còn chỗ trốn nào khác trong nhà thờ cả.

Gã đẩy cái tủ trở lại chỗ cũ.
Tay giáo hữu hẳn đã nhìn thấy khoảnh khắc bối rối hiện ra rõ ràng trên

khuôn mặt gã khi họ phát hiện không có ai trong phòng. Gã không hề che
giấu sự bàng hoàng của mình.

“Họ ở đâu rồi, thưa Trưởng giáo?”
Cân nhắc câu trả lời, gã bước lại gần cửa sổ gắn kính và nhìn ra bên

ngoài. Khu vườn phía dưới vẫn đông đặc khách du lịch. Rồi gã nhìn thấy
Mark Nelle và Cotton Malone đang chạy vào vườn và rẽ về hướng nghĩa
trang.

“Ngoài kia,” gã bình thản nói, chân đã bước ra đến cửa phòng để đồ

thánh.

***

Mark nghĩ rằng thủ thuật với căn phòng bí mật sẽ cho họ đủ thời gian để

trốn thoát. Anh hy vọng De Roquefort không mang theo nhiều quân.
Nhưng còn có ba giáo hữu khác đang đợi ở bên ngoài - một trên phố chính,
một người chặn lối đi đến bãi đỗ xe, và cuối cùng là một người đứng trước
Villa Béthanie, chặn đứng lối đi vào vườn cây ăn quả. Có vẻ như là De
Roquefort không nghĩ nghĩa trang là một mối đe dọa vì xung quanh nó có
một bức tường dài một nghìn năm trăm feet.

Nhưng Mark lại đang chạy về đúng hướng đó.
Giờ đây anh đang tạ ơn Chúa vì đã từng cùng bố mình dạo chơi ở đây

nhiều lần vào ban đêm. Người dân địa phương không thích thú gì những
người khách vào thăm nghĩa trang sau khi trời tối, nhưng đó lại là khoảng
thời gian tốt nhất, bố anh vẫn nói vậy. Nên đã nhiều lần họ vào đó, lần tìm
các dấu vết, tìm ra ý nghĩa của những hành động nhìn qua rất khó hiểu của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.