KHO BÁU CỦA HIỆP SĨ ĐỀN THỜ - Trang 335

Gã bảo người lái xe kiểm tra máy định vị GPS. “Chúng ta còn cách xe

của họ bao nhiêu nữa?”

“Mười hai cây số.”
Gã nhìn ra ngoài cửa sổ để ngắm vùng nông thôn nước Pháp. Đã từng có

thời bầu trời ở nơi này trải rộng đến vô tận, ngoại trừ một vài tòa tháp hiện
lên đâu đó ở chân trời. Vào thế kỷ mười hai, các Hiệp sĩ Đền thờ đã kéo
đến đây sống rất đông, tổng cộng có đến hơn một phần ba tổng số lãnh địa
của họ. Toàn bộ vùng Languedoc lẽ ra đã có thể trở thành một nhà nước
của Dòng tu Đền thờ. Gã đã đọc được các kế hoạch trong Biên niên sử. Các
pháo đài, cứ điểm, nơi sản xuất, trang trại, và chủng viện đã được xây dựng
một cách chiến lược như thế nào, mỗi cái lại liên kết với một loạt những
con đường được chăm sóc cẩn thận. Trong hai trăm năm, sức mạnh của
Dòng đã được gìn giữ một cách chu đáo, và khi Dòng thất bại trong việc
lập ra một vùng tự trị ở Đất Thánh, phải nhường lại Jerusalem cho người
Hồi giáo, mục tiêu được chuyển thành phải thành công ở vùng Languedoc
này. Tất cả đang diễn ra một cách tốt đẹp thì Philip IV cản trở tất cả. Thật
thú vị, Rennes le Château chưa bao giờ được nêu tên trong Biên niên sử.
Thành phố, trong tất cả các hiện thân trước đó của mình, không đóng vai
trò nào trong lịch sử của Dòng Hiệp sĩ Đền thờ. Có một số địa điểm quân
sự của họ ở nhiều vùng khác nhau trên vùng lòng chảo sông Aude, nhưng
không hề có gì ở Rhedae, tên của đỉnh núi hồi đó. Nhưng giờ đây cái làng
nhỏ này có vẻ như đã trở thành trung tâm quan trọng hơn cả, và tất cả là bởi
một tay linh mục nhiều tham vọng và một học giả thích sục sạo người Mỹ.

“Chúng ta đang tiến lại gần cái xe,” người lái xe nói.
Gã đã ra lệnh cho mọi người chuẩn bị. Ba giáo hữu khác mà gã mang

theo đến Rennes đã quay trở lại tu viện, trong đó có một người với cái đùi
bị Geoffrey bắn trúng. Như vậy là có ba người bị thương, cùng với hai
người chết. Gã bảo họ chuyển lời với tu viện rằng gã muốn họp với các vị
chức sắc khi gã về đến tu viện, việc sẽ dập tắt được tất cả những lời phản
đối, nhưng trước hết gã cần biết con mồi của mình đã đi đâu.

“Ngay trước mặt rồi,” người lái xe nói. “Năm mươi mét nữa.”
Gã nhìn chằm chằm qua cửa sổ và tự hỏi không biết Malone và những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.