KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 160

Mạc Tử Tuyền thở dài:“Nhưng không ngờ, đó là ngày sinh nhật cuối

cùng của Tống Hạo. Phải thừa nhận, ông bà ta ngày xưa có những câu nói
và nhận định vô cùng chính xác. Đời người là tập hợp những chuỗi biến cố
vô thường, khó đoán. Mỗi người đều có số mệnh của riêng mình. Ông trời
ban cho thứ gì, chúng ta đều phải chấp nhận, bất kể là buồn hay vui. Trừ
việc bình tĩnh đón nhận, chúng ta còn có thể làm được gì?”

Mục Táp không biết nên an ủi chị ta thế nào, cô nghiền ngẫm và

nói:“Chị dâu, có khổ ắt sẽ có may. Biết đâu vẫn còn nhiều thứ tốt đẹp đang
chờ chị đón nhận”

Mạc Tử Tuyền chỉ cười trừ, sau đó nói vòng vo nói vài đề tài, cuối

cùng đề cập đến tuần trăng mật của vợ chồng Mục Táp.

“Tống Vực luôn đối tốt với người nhà.” Mạc Tử Tuyền nói,“Cậu ấy là

nhân tài hiếm thấy, khả năng sáng tạo rất cao, lại biết cách kiếm tiền. So
với Tống Hạo chồng chị, ưu tú hơn nhiều.”

Mục Táp chỉ nghĩ đơn giản, Mạc Tử Tuyền đang khiêm tốn, khách sáo

với cô, bèn cười nói:“Hình như đâu phải thế. Em nghe mẹ kể, anh cả là
người có tư chất tốt, ham đọc sách, thích học hỏi, tìm tòi những điều mới
lạ. Còn là người con hiếu thảo, bản tính hiền lành, tốt bụng, được rất nhiều
bạn bè quý mến.”

“Thế ư?” Mạc Tử Tuyền cố kìm nén tia bén nhọn lấp ló dưới đáy mắt ,

trái tim lại âm ỉ nhói đau. Ừ thì Tống Hạo tốt đấy. Nhưng núi này cao còn
có núi khác cao hơn. So với Tống Vực, Tống Hạo chả bằng một phần
mười. Con nhỏ Mục Táp tầm thường này, sao có tư cách sánh ngang cùng
Tống Vực. Chỉ có chị ta…mới xứng với vị trí đó. Tuy trong lòng nhiệt tình
rủa sả, song ngoài mặt, chị ta vẫn trưng ra nụ cười thân thiện, vùi lấp sự giả
tạo buồn nôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.