KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 240

Mục Táp thở dài, đôi mắt chiếu thẳng hai cánh cửa đóng chặt, trong

lòng ngổn ngang những cảm xúc phức tạp.

Quán trà được thiết kế gồm hai tầng lầu. Bề ngoài trang trí cách điệu

và tao nhã, gây hứng thú ngay từ ánh nhìn đầu tiên, mạnh mẽ tạo cảm giác
nơi đây là chỗ lí tưởng để thưởng thức tách trà ngon. Bạn có thể dành chút
thời gian đến ngồi trong quán, bình phẩm hương trà thơm ngát, nghe đàn
sáo dân gian, thả mình trong không gian thanh nhã, tìm cảm giác bình yên
cho tâm hồn. Nhưng, lúc này, bên trong quán trà thanh u đấy, lại diễn ra
trận xung đột, giằng co.

“Cậu định đứng ở đây chờ hả?” Lục Tây Dao dò xét ánh mắt đậm chất

sầu lo của Mục Táp, liền nhẹ nhàng an ủi“Tớ chờ với cậu. Yên tâm đi, có
nhiều vệ sĩ như vậy, chắc chắn sẽ bảo vệ tốt Tống Vực.”

“Ừm.” Mục Táp lên tiếng.

Hai cô đứng ngoài cửa rất lâu.

Cuối cùng, cửa quán cũng mở toan. Bốn gã đàn ông lục tục nối đuôi

nhau bước ra, chính xác là những gương mặt hung hăng dữ tợn đã vô cớ
gây sự lúc nãy.

“Ra rồi, ra rồi. Mô phật, chẳng có việc gì cả.” Lục Tây Dao tươi cười,

vỗ vỗ vai Mục Táp.

Mục Táp lập tức tiến lên. Lúc cô bước trên bậc thềm đá, đúng lúc một

gã đàn ông bặm trợn từ trong đi ra, thấp giọng chửi đổng những câu tục tĩu.
Mà bên trong truyền đến thanh âm giọng nói Tống Vực, rét lạnh tựa sương
băng. Anh gằn từng chữ cảnh cảo, lộ rõ sự uy hiếp khắc nghiệt:

“Tôi sẽ chống mắt nhìn xem, sau này còn kẻ nào dám tới đây gây rối.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.