KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 320

Thấy chồng vất vả như vậy, Mục Táp đau lòng khôn xiết. Đêm nào cô

cũng cặm cụi nấu bữa ăn khuya để bồi dưỡng anh. Bởi Tống Vực thích ăn
món ngư thang diện*(Canh cá mặt?), nên cô ưu tiên nấu món này. Quy
trình chế biến món ngư thang diện quả thật rất tốn công. Bình thường anh
về nhà, cô chỉ vừa trụng thịt lươn vào nước sôi để hầm nước cốt. Anh phải
chờ hồi lâu, cô mới nấu xong. Sau đó, cô dọn món ăn lên bàn, rồi ngồi đối
diện anh, vừa hứng thú nghe anh kể chuyện công ty vừa ngắm nhìn anh ăn.

*Hình ảnh món ngư thang diện Nguyên liệu chính là mì sợi, cá trích,

nước cốt lươn, tôm, mỡ heo, và các gia vị thông thường…

Dưới ngọn đèn tỏa ánh sáng vàng cam, khuôn mặt trắng nõn của Mục

Táp ửng lên sắc hồng tươi. Thêm mái tóc đen tuyền xõa bồng bềnh hai bên
vai, nhìn rất động lòng người. Nhất là khi cô cười chúm chím hỏi anh “Món
ngư thang diện em nấu, có phải là món ngư thang diện ngon nhất thế giới
không?”, anh sảng khoái gật đầu, đồng thời dưới đáy lòng lưu chuyển dòng
cảm xúc khác lạ.

Hơn bao giờ hết, ý thức trong anh trào dâng mãnh liệt, người ngồi đối

diện anh là người phụ nữ của riêng anh. Ngọn đèn màu vàng cam, chiếc
bàn gỗ hình tròn, bình hoa gốm sứ đặt trên bàn, những bông hoa lài cắm
trong bình….Tất cả tạo thành ngôi nhà của anh.

Ngày xưa anh quen sống tự do, rày đây mai đó, ít khi cố định một chỗ.

Đến năm ba mươi tuổi, Tống Vực ý thức được, bản thân đã có một ngôi
nhà riêng. Cảm giác thật xa lạ và mới mẻ nhưng anh không hề bài xích.

“Ngày mai anh cũng đi làm hả?” Mục Táp cảm thán: “Thứ bảy máu

chảy về tim, mà anh cũng không được nghỉ, chán chết”.

“Khoảng thời gian này, công ty anh không có khái niệm ngày nghỉ

đâu.” Tống Vực nói: “Nếu không phải sợ em ở nhà một mình sẽ cô đơn
buồn chán, anh đã ngủ lại văn phòng luôn rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.