KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 321

Mục Táp ủ rũ chống cằm, than thở: “Nhưng em muốn đi chơi.”

“Ngoan nào, anh đưa em thêm tiền tiêu vặt nhé. Mai em rủ bạn bè đi

shopping, hoặc đi ăn uống xả láng một bữa.”

Cô chọc chọc mu bàn tay anh:“Anh không thể đi chơi với em sao?”

Anh nắm ngược tay cô, ủ trong lòng bàn tay dày rộng, như thể dỗ

dành trẻ nhỏ, dùng ngữ khí hài hước:“Ok, ok. Anh sẵn sàng đi chơi cùng
em. Nhưng mà, ai sẽ thay anh kiếm tiền mua đồ tặng em, còn nuôi em nữa
chứ.”

Mục Táp phụng phịu: “Đáng ghét. Em dễ nuôi lắm mà, có ăn bao

nhiêu đâu .”

Đôi mắt đen thẫm của Tống Vực xoáy sâu khuôn mặt bị sị của cô,

chậm rãi nở nụ cười: “Em ráng chờ thêm một thời gian nữa. Qua hết đợt
bận rộn này, anh nhất định dẫn em đi chơi.”

“Đi đâu ạ?” Cặp mắt Mục Táp vụt sáng, nhưng tức thì tối xuống“Tiếc

quá, năm nay công ty em không có kì nghỉ đông.”

“Anh xin phép giúp em.” Tống Vực nói,“Anh và ông chủ của em có

giao tình khá tốt, lâu lâu nhờ ông ấy chút việc riêng chắc không thành vấn
đề.”

“Anh làm như dễ lắm vậy. Thưa anh, ngành của em có nhiều quy củ

khắt khe lắm. Một cây củ cải một cái hố*, trách nhiệm của nhân viên rất
nặng nề. Vạn nhất có chuyện gì xảy ra, em sẽ lập tức cuốn gói về nhà, thực
hiện chính sách ‘ăn bám chồng’ đấy anh.”

*Một cây củ cải, một cái hố: ý nói mỗi người có độc nhất một vị trí,

một nhiệm vụ riêng của mình, không có sự dư thừa. (hiểu nôm na: Việc ai
nấy lo)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.