dạng thảm hại này. Nhỡ sau này cưới về… Èo, chị chẳng dám hình dung
nữa. Tuy nhiên, tội lỗi của cậu cũng chả ít, trăng hoa cho lắm vào, gặp ai
cũng khoái, muốn bắt cá hai tay hả? Giờ thì sao? Thấy câu yêu nhiều thì
yếu đúng chửa? Yếu đến mức nằm một đống, có nhúc nhích được đâu. Chị
cũng trịnh trọng nhắc nhở cậu, Mục Táp đã lập gia đình, cậu nên thu hồi
mấy ý niệm đen tối đi nhá. Còn léng phéng đi trêu chọc nó, chị không ngại
đánh gãy chân cậu.”
Cảnh Chí Sâm lặng thinh nghe chửi, chẳng ừ hử tiếng nào, chỉ thở dài
đánh thượt. Trong lòng anh ta vừa chua lại vừa chát, như thể khơi khơi ăn
một cân (nửa kg) Hoàng Liên*. Đành nhục nhã nuốt khổ vào lòng, ê chề
nghiền ngẫm câu gieo gió gặt bão.
*Hoàng liên: tên khoa học là Coptis chinensis Franch, một vị thuốc
Đông y của Trung quốc, có công hiệu giải độc trị tiêu chảy
Chủ nhật, Mục Táp rủ Lục Tây Dao ra ngoài đi dạo. Lục Tây Dao dẫn
cô đến tham quan cửa hàng trang sức của người chị họ. Chị họ Lục Tây
Dao – Lục Đông Triết là nhà thiết kế trang sức. Thoạt nhìn, chị ta rất có khí
chất thanh cao, thành thục của người phụ nữ từng trải, ngũ quan tinh xảo,
thân hình mảnh mai. Mỗi một cử chỉ trên người chị ta đều toát lên hương vị
tao nhã. Cửa hàng này là do Lục Đông Triết và vài người bạn hùn vốn để
mở, có diện tích chừng ba mươi mét vuông, bên trong bày bán các mặt
hàng trang sức, và đa số đều do Lục Đông Triết thiết kế.
Mục Táp thích chiếc lắc tay được kết bằng tràng hạt bồ đề trắng.
Chẳng có nguyên nhân đặc biệt nào cả, chỉ đơn giản là ấn tượng ngay từ cái
nhìn đầu tiên.
Lục Đông Triết giới thiệu cặn kẽ, chi tiết sản phẩn:“Lắc tay này tên là
Luân hồi, được xâu chuỗi từ năm mươi bốn hạt bồ đề, tượng trưng cho năm
mươi bốn cấp bậc tu hành của Bồ Tát, tức thập tín, thập trụ, thập hành, thập
hồi hướng, thập địa và tứ thiện căn nhân. Bồ đề này làm từ hạt giống của