KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 356

tách ra, anh thì thầm bên tai cô“Sau này, anh sẽ cố gắng ở bên em nhiều
hơn, không để em một mình cô đơn nữa.”

“Là chính miệng anh nói đấy nhé.” Mục Táp đăm đắm nhìn anh:

“Cấm lật lọng.”

Anh cụng đầu vào trán cô. Mắt đối diện mắt, anh nói:”Anh đã bao giờ

nuốt lời đâu?”

Đôi tay Mục Táp vòng quanh cổ anh, cằm gác trên bờ vai dày. Giờ

khắc này, cô vừa mừng vừa tủi, đôi mắt ngân ngấn nước, lệ hoen ướt rèm
mi.

Trong khoảng thời gian này, anh quả thật rất quan tâm săn sóc cô. Mỗi

đêm, anh thường pha sữa tẩm bổ cô, hầu hạ cô tắm rửa, thích thú hành hạ
móng tay, móng chân cô bằng đủ loại màu sơn lòe loẹt…Ngày chủ nhật
cuối tuần, anh dẹp công việc sang một bên, dành trọn cả ngày vui chơi cùng
cô. Bởi đang là mùa đông giá lạnh, họ quyết định lên Mai Sơn, hào hứng
làm món thịt nướng. Vậy nên, anh tự mình chuẩn bị thịt và những nguyên
liệu cần thiết khác, từ đầu chí cuối an bày thỏa đáng, không để cô bận lòng
lo lắng.

Ngày đó, khi xuống núi, bắp chân Mục Táp bất cẩn bị cỏ dại đâm vào.

Ngọn cỏ này rất sắc, đâm xước cả quần cô. Thoạt đầu, cô không phát hiện,
chờ khi trên đùi xuất hiện cảm giác mát lạnh và ran rát, cô mới ngơ ngác
phản ứng.

Sau đó, Tống Vực ngồi xổm xuống, nhanh nhảu kiểm tra miệng vết

thương. Đoạn, anh móc chiếc khăn tay trong túi áo bành tô, lưu loát giúp cô
cầm máu. Chờ máu hết chảy, anh nai lưng cõng cô xuống núi. Mục Táp
cười e thẹn, tự nhận bản thân y như con nít. Anh liếc xéo cô một cái, ánh
mắt như muốn nói, may thật, cuối cùng em cũng tự biết thân biết phận. Em
đấy, luôn khiến anh lo lắng không yên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.