KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 372

cả cánh gà nướng… Kí ức cô trôi dạt về quãng thời gian ôn thi đại học. Khi
đó mỗi ngày cô đều nhín chút thì giờ, chạy ra cửa hàng của dì Chu, thích
thú mua mấy món ăn vặt, về nhà nhai nhóp nhép trong miệng. Lúc ấy bố cô
hay la rầy, chê thức ăn ngoài đường không hợp vệ sinh, dễ khiến người ta
tiền mất tật mang, khuyên cô mau bỏ thói quen xấu.

“Con mới ăn cơm xong, bụng còn no lắm.” Mục Táp đặt túi đồ lên

bàn.

“Thì con cứ đặt đấy, chờ lúc nào đói bụng thì ăn.” Ông Mục Chính

Khang vừa nói vừa rút khăn tay lau sơ quần áo. Mục Táp đi tìm máy sấy,
giúp ông sấy tóc.

“Hai vợ chồng cãi nhau?” Ông thẳng thắn hỏi cô bằng ánh mắt chất

chứa nỗi sầu lo.

“Dạ…coi như có chút mâu thuẫn.” Mục Táp ậm ừ đáp.

Mục Chính Khang đến ngồi trên sô pha, hai tay khoác lên thành ghế.

Chân mày ông khẽ nhíu, trầm ngâm một hồi, hỏi:“Nó ức hiếp con?”

“Không đâu ạ.” Mục Táp gượng cười,“Vợ chồng con có chút chuyện

không vui. Nói ra thì hơi dài dòng, chỉ sợ bố không hiểu.”

Mục Chính Khang lắc đầu, phản đối cách nghĩ của cô:“Ơ, con bé này

vui nhở, chuyện vợ chuyện chồng, bố đây có kinh nghiệm đi trước con vài
chục năm đấy nhé, sao bố lại không hiểu? Con chớ xem thường bố, có uẩn
khúc gì cứ thoải mái chia sẻ, bố sẽ giúp con tìm biện pháp giải quyết.”

Mục Táp ngừng động tác đôi tay, tắt máy sấy, đặt lại chỗ cũ, rồi tới

ngồi bên mép giường, nghĩ nghĩ và nói: “Tụi con xảy ra mâu thuẫn. Con
tạm thời muốn tránh mặt anh ấy, nên quyết định ở đây một đêm.”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.