KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 378

lặng chúc phúc bà ấy thôi. Sau này, bố đi thêm bước nữa, lại càng không
nghĩ tới chuyện liên hệ cùng bà ấy. Nào ngờ nhiều năm sau, bố bàng hoàng
nghe tin bà ấy qua đời vì bệnh tật. Suốt đêm đó, bố khóc cạn nước mắt,
cảm thấy bản thân tội lỗi quá nhiều.”

Dứt lời, ông cúi đầu, giơ tay che đôi mắt, lâm vào trạng thái mất đi

tinh thần.

“Bố ơi, mẹ không trách bố đâu, mẹ nói cả đời này, mẹ chỉ yêu mình

bố.” Mục Táp an ủi ông,“Bố đừng áy náy, tự trách bản thân nữa. Những
năm ở Tây Xương, cuộc sống của mẹ và con cũng tốt lắm. Nụ cười luôn
thường trực trên môi mẹ. Cả người mẹ luôn tràn trề tinh lực, mẹ đã sống
bằng tất cả nhiệt huyết. Vấn đề kinh tế cũng khá ổn, hai mẹ con con tuy
không dư dả, nhưng đủ ăn đủ mặc, hơn cả khối người ấy chứ .”

Ông Mục Chính Khang trầm mặc thật lâu, mới nhấc tay ra, ngửa mặt

nhìn cô:“Táp Táp, bố biết mình là người bố vô dụng, có điều, quá khứ
không thể vãn hồi. Bây giờ bố chỉ có tâm nguyện, cầu mong con có thể
hạnh phúc, bình yên trọn đời. Hứa với bố, nếu con gặp bất kì khó khăn gì,
hãy nói bố nghe. Bố sẽ cùng con tìm cách giải quyết.”

Mục Táp khẽ gật đầu, rồi đứng dậy đi tới ngồi cạnh ông, ngã đầu trên

vai ông. Ông dang tay ôm lấy bờ vai cô. Như thể trở về ngày thơ dại, bé
Mục Táp tham lam chui rúc trong lòng bố, say mê hít hà mùi hương thuộc
về bố.

“Bố ơi, bố nói thử xem, tình yêu là gì ạ?”

“Tình yêu ư? Thì là một lòng một dạ hướng về đối phương, luôn ao

ước được ở cạnh đối phương. Nếu đối phương vui vẻ, con cũng được vui
lây. Ngược lại, nếu đối phương đau buồn, thì con buồn đau gấp bội. Tuy
nhiên tình yêu cũng có mặt trái của nó. Hai người yêu nhau sẽ khó tránh
khỏi phát sinh mâu thuẫn. Khi đối phương lơ là con, con buồn bực trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.