KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 462

khoảnh cách tình cảm khá lớn. Hơn nữa bố bề bộn công việc, không thể
dành nhiều thời gian bên cạnh em, dẫn đến kết quả, em cô độc trong suốt
thời gian dài. Dần dà, thâm tâm em phát sinh khát vọng xa xỉ, em hi vọng
trên đời này, sẽ có một người thật lòng thật dạ yêu thương em, và em cũng
yêu người đó bằng tất cả trái tim.”

“Anh hiểu.” Bàn tay Tống Vực nhẹ nhàng xoa đỉnh đầu cô, vén lại

những sợi tóc bay lòa xòa,“Còn gì nữa không?”

“Lúc lấy anh, em thật sự chưa suy nghĩ kĩ càng, thấu đáo. Nhưng càng

về sau, em dần nghiệm ra, nếu lựa chọn cùng anh chung sống cả đời, em
nhất định phải chấp nhận đối mặt với một vài vấn đề.” Mục Táp nói,“Ví dụ
như sự việc xảy ra ở thư phòng, hành động và lời nói của anh với Mạc Tử
Tuyền làm em khó chịu lắm. Em nghĩ, nếu anh thật sự tôn trọng em thì anh
không đời nào gây ra những chuyện quá đáng như vậy. Đáng tiếc tới tận
bây giờ, em vẫn bị ám ảnh bởi sự việc hôm đó”

“Vậy nên?” Tống Vực nhìn cô chăm chú, hỏi thẳng vấn đề.

“Vậy nên.” Mục Táp điềm nhiên đáp,“Anh tạm thời ở giai đoạn thử

thách và quan sát.”

Tống Vực thoáng ngớ người, rồi vui mừng ôm cô thật chặt:“Táp Táp,

cám ơn em đã cho anh cơ hội.”

“Thôi đi, đừng lợi dụng ôm ấp nữa. Giả dụ em không cho anh cơ hội,

anh có tình nguyện buông tay em không?”

Đôi tay Tống Vực siết chặt vòng ôm, hàng mi dài khẽ rủ, đôi mắt lành

lạnh trầm tĩnh như thể bông tuyết tan chảy. Anh âm thầm tiến sát bờ môi
cô, dùng đầu lưỡi miêu tả viền môi đỏ: “Không bao giờ, anh vĩnh viễn
không buông tay em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.