KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 94

Điểm ấy Mục Táp hiểu, cô thường nghe nói, công ty chuyên về IT có

văn hóa hơi khác biệt so với những công ty bình thường. Họ xem trọng sự
tự do sáng tạo, không muốn bị gò ép trong những khuôn khổ sáo rỗng .
Chẳng phải năm đó Steve Jobs đã thiết kế ra laptop Apple nổi tiếng ngay
trong chính gara nhà mình sao……

“Vậy lúc họp hành, họ có thường xuyên cãi nhau không?” Cô hỏi.

Tống Vực gật đầu:“Những khi có mẫu thuẫn, bọn họ luôn cứng đầu,

kiên quyết bảo vệ ý kiến của mình, không chịu lui nhường. Nếu nghiêm
trọng có thể dẫn tới đánh nhau.” Lúc Mục Táp cười xì ra tiếng, anh từ tốn
nói thêm,“Tuy nhiên, bọn họ đánh xong thì lại khoác vai nhau đi ăn khuya,
vui đùa ầm ĩ đến tận sáng. Trở lại văn phòng, họ cùng ngủ trên sô pha, thi
nhau xem ai ngáy to hơn.”

“Nếu bọn họ không phục anh, anh sẽ giải quyết thế nào?”

“Thì bình tĩnh đàm phán cùng họ. Nếu anh sai, anh sẽ xin lỗi, hứa sẽ

rút kinh nghiệm. Còn nếu đúng thì anh cố gắng thuyết phục họ.”

“Anh sẽ không đánh nhau với họ chứ?” Không biết vì sao, Mục Táp

chợt nhớ đến tin đồn Tống Vực có khuynh hướng bạo lực.

Tống Vực khoanh tay trược ngực, rũ mí mắt, trầm tĩnh săm soi đầu gối

của mình. Anh thấp giọng cười một tiếng, ngữ điệu thản nhiên :“Cũng có…
Nhưng là chuyện của nhiều năm trước .”

Uống trà xong, Mục Táp dạo quanh phòng một vòng, rồi tới bàn làm

việc của Tống Vực, lia mắt khắp một lượt, trông thấy phía dưới cái chặn
giấy thủy tinh có tờ giấy ghi chép. Cô nhấc cái chặn giấy lên, lấy tờ giấy
ghi chép, bên trên viết một bài thơ.

Trùng hợp là bài thơ cô thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.