KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 12

mỏi nhừ, cổ mỏi nhừ, cả người đều mỏi.

“Thái tử gia.” Ta đành phải cầu khẩn: “Thần thiếp… Thần khiếp đi mệt

quá.”

Có lẽ vừa rồi Thái tử gia bị mắng, tâm tình còn chưa tốt, lông mày nhíu

chặt lại: “Sắp tới rồi.”

Tôi đành phải nuốt câu nói muốn gọi ngự liễn vào.

Haiz, quan trên khó hầu hạ, bị quan trên khinh bỉ thì lại càng khó hầu hạ

hơn.

Đi được vài bước, tôi lại hỏi: “Thái tử gia sao có thể nói Ngô tiên

sinh…”

Ngô tiên sinh là Đại học sinh đương triều cực kỳ có uy vọng, mặc dù

đúng là ông ấy béo béo mập mập, giống như một con mèo già, nhưng dù
sao thì Thái tử gia không nên nói những lời không phải này mới đúng.

Lại nói, ‘Mập như mèo’, lời này không tôn trọng cỡ nào chứ? Đâu phải

là Thái tử gia luôn treo lời nói tôn trọng lên khéo môi.

Khóe miệng Thái tử gia xụ xuống, như có ai treo hai cân thịt heo lên vậy.

“Ái phi sao có thể cho rằng tiểu vương sẽ nói những lời như thế chứ.”

Hắn thản nhiên trả lời ta.

Thái tử gia hôm nay mặc bộ đồ đen xì, màu đen của ô mộc quan, ống tay

áo thêu hoa văn màu vàng bay bay, không biết có phải là ảo giác của ta
không, ta thấy sắc mặt hắn cũng đen.

Nếu như ta là Thái tử phi ít phiền phức, thì lúc này nhất định ra sẽ im

miệng không nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.