KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 141

Ta liền giấu tay ra phía sau, hỏi hắn: “Ngươi là ai?”

Vương Lang liếc nhìn ta một cái, cũng không trả lời.

Trên khuôn mặt tuấn tú tinh xảo kia dường như còn có một tia chán ghét.

Đó là lần đầu tiên ta bị người xem thường, thì ra là tư vị như vậy: “dù ta

rất thích hắn, nhưng dường như hắn cảm thấy ta không xứng nói chuyện
với hắn.

Loại tâm tình này, dù là bây giờ nhớ lại, cũng làm ta không khỏi nhíu

mày.

Vẫn là khi đó tuổi quá nhỏ, cho là chỉ cần bôi bẩn mặt hắn, hắn sẽ không

dễ nhìn như vậy nữa. Không dễ nhìn nữa, hắn sẽ chịu nói chuyện với ta.
Không nghĩ tới bôi một lần, bôi thành hơn mười năm đối chọi gay gắt.

Giữa thái tử gia và cô cô ta, xem như mẫu từ tử hiếu, cũng là con của

Khuất quý nhân. Không thể so với ta là máu mủ ruột thịt với cô cô ta, trong
cung Hàm Dương muốn nói thì nói, muốn cười thì cười. Khi còn bé ta ỷ
vào điểm này, ngoài sáng trong tối khi dễ thái tử gia…

Ai nha, vừa nghĩ như thế đã cảm thấy hắn chán ghét ta, ta cũng không

thể kêu oan.

Nhưng trong lòng vẫn trăn trở: ta cho là hắn vẫn luôn biết rõ, ta khi dễ

hắn, chỉ là vò ta thích hắn.

Hắn không chơi đùa với ta, lại đi học với Vương Lung, ta liền xé sách

của hắn, cầu xin hắn đến phòng ta chơi…

Đợi chút, vừa nghĩ như thế, chẳng phải hắn đã có lý do chán ghét ta rồi

sao? Thái tử gia xem sách như mạng, người bình thường làm bẩn một trang
giấy, hắn đã giận tái mặt muốn phát tác, từ nhỏ đến lớn ta không biết đã xé

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.