KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 145

Khăn trong tay ta thêu vài đoá hoa mai, nhìn kỹ một chút, còn có hình

chim phượng ám văn, thấy thế nào, cùng là của nữ nhân…

“Vương Lung chỉ là nhặt khăn lục tẩu làm rơi trên đất trả lại cho lục tẩu

mà thôi.” Thuỵ vương không biến sắc nói, xem xét sắc mặt của ta, giống
như đang thử dò xét gì đó, ta không khỏi u mê nháy mắt với hắn mấy cái.

“Ngươi đang nhìn cái gì? Ngồi đi.” Bỗng nhiên ta phát hiện không có

ghế ngồi, không thể làm gì khác là hơi di chuyển nhường ra một vị trí cho
Thuỵ vương: “Đừng chê, ngồi ở cửa cũng tốt lắm.”

Thuỵ vương nhàn nhạt cười, hắn ngồi xuống vị trí ta nhường, dựa vào

cánh cửa đang mở một nửa, cho ta một ánh mắt áy náy.

“Lần này là tạ lỗi với lục tẩu.”

Ta hiểu ý của Thuỵ vương.

Chủ ý đi tìm Khuất quý nhân là Thuỵ vương nói cho ta biết. Lấy thông

minh của hắn, sao lại không biết bởi vì hoàng thượng nổi điên, một chiêu
này chỉ sợ sẽ nguy hiểm đến tình cảnh của Khuất quý nhân, thái tử gia biết
đến, tất nhiên giân dữ.

Vương Lung chính là như vậy, từ nhở đã tính tình kín đáo, sợ nhất là gây

ra phiền toái cho người khác. Tối hôm qua nếu không phải ta bị biểu cô
ngăn lạ, chỉ sợ cũng muốn thay mặt thái tử tiến lên can ngăn, không nói
chính xác muốn gây động tĩnh gì, khiến Hoàng quý phi chuyển mục tiêu
oán trách sang hắn.

Ta cười nhẹ một cái, không nhịn được đưa tay vỗ vỗ vai hắn.

“Cũng không trách ngươi.” Ta an ủi hắn: “Ngươi nha, từ nhỏ đã như vậy,

ai có một chút không như ý ngươi cũng trách mình. Ta nói với ngươi bao
nhiêu lần…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.