KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 165

Mãi sau, Vương Lang mới hé miệng nói nhỏ mấy câu.

“Chàng nói cái gì?” Ta không nghe rõ, đành hỏi lại hắn.

Vương Lang liếc mắt (thật là hiếm thấy), xem xét xung quanh, lại kìm

chặt ta, kéo ta đến dưới một thân cây.

“Ta nói, Ngô học sĩ chưa chắc đã không muốn mở kho.” Hắn nói nhỏ

vào lỗ tai ta: “Ông cụ cố ý kéo dài thời gian, chỉ sợ để ta đi làm quen chút
đệ tử tâm phúc của ông.”

“A, thế này rất tốt, không phải chàng vẫn luôn…”

Nói một nửa, ta ngừng lại.

Ta hiểu ra lo lắng trong lòng Thái tử gia.

Hoàng thượng kiêng kị Thái tử gia, người sáng suốt cũng nhìn ra được.

Hắn xem trọng Phúc vương, yêu thương Nguyên vương, chỉ có không xa
không gần với Thái tử gia, không phải là sợ sao, sợ chính mình chưa tắt thở
thì Thái tử gia đã muốn đoạt quyền của ông.

Nhưng mà dù kiêng kị thì Hoàng thượng vẫn hiểu rõ, Thái tử gia phải có

chút năng lực thì mới có thể tiếp quản giang sơn vạn dặm này. Cho nên lúc
có việc thì ông sẽ kéo Thái tử gia đi làm, không có chuyện gì thì sẽ để Thái
tử gia đọc sách ở Đông cung. Dù sao có bên ngoại mạnh mẽ như ca ca ta,
lại được Lý hầu gia,, Trịnh thương thư giúp đỡ thì vị trí Thái tử gia vẫn
ngồi rất ổn.

Nhưng Thái tử gia muốn tiếp quản cả Đại Vân to lớn như vậy, không có

quân của mình thì làm thế nào? Bên ngoại cũng chỉ là một phần trợ lực,
quan văn thì thái tử gia vẫn nên có thân tín của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.