KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 163

mưa, sợ rừng đến tháng sáu tháng bảy sẽ có loạn châu chấu, gần đây không
có lương thực, một khi phương Bắc loạn thì sẽ rất khó để áp chế. Không thể
không nói là không có lý được.

Nhưng mà Hoàng thượng và Thái tử đều cho rằng, vất vả năm nay nhàn

nhã cả đời, là cơ hội tốt nhất để giải quyết Nữ Kim. Mất thơi cơ thì sẽ
không trở lai, điểm này rất đáng để nhắc đến. Cho nên hai người bọn họ
bàn bạc rất lâu, Thái tử gia đưa ra chuyện muốn tìm mấy thân tín tâm phúc
nói chuyện với học sĩ Mèo béo, để bọn họ khuyên bảo học sĩ Mèo béo, như
vậy sau khi phá được cục xương là Ngô mèo éo thì mấy người Mục các lão
dù có tâm chống cự, nhất định không thể xoay chuyển.

Hoàng thượng nghĩ nghĩ rồi mới cho phép Thái tử gia. Dường như Thái

tử gia cũng không mấy vui vẻ, lại hỏi Hoàng thượng muốn tìm người khác
làm chuyện này không. Đương nhiên không thể tránh khỏi bị răn dạy một
chút rồi mỡi dẫn ta lui khỏi cung Thụy Khánh.

Thời tiết năm nay cũng không quá nóng, mặc dù đã qua Đoan Ngọ

nhưng sáng cũng chưa oi bức, ta và Thái tử gia không cần tới cung Trọng
Phương thỉnh an, nên cứ thong thả bước trên hành lang tới cạnh hồ Thái
Dịch, định đi qua ao để vào Đông cung. Đi tới đi lui, ta nhìn mấy cây tùng,
chỉ vào nó và hỏi Thái tử gia: “Lần trước ở đây gặp Thụy vương, hắn nói
trước kia ta thường mai phục trên ngọn cây này, hái quả tủi ném chàng,
chàng còn nhớ không?”

Thái tử gia nhìn ta một cái.

Đột nhiên hắn gõ đầu ta: “Tại sao không gọi ta Thái tử gia hả?”

Từ khi thành thân tới này, ta vẫn luôn chú ý tới trật tự tôn ti, ba chữ Thái

tử gia chưa bao giờ rời miệng, so với trước kia thì như hai người vậy. Ta
quả thực nghi ngờ trước kia ta có gọi hắn là Thái tử gia không, hình như từ
khi ta quen hắn thì vẫn luôn gọi hắn là Vương Lang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.