KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 212

Lại nói, nói cho ai không tốt, ta lại nói với Thụy vương chứ? Chẳng lẽ ta

nhanh chóng quên toàn bộ mọi chuyện như thế?

Ba năm trước, bên cạnh hồ Thái Dịch, ở phía sau hòn non bộ gần cung

Trọng Phương, Vương Lung đã chứng kiến khoảnh khắc ta nam kham nhất
như thế nào…

Ta còn có mặt mũi biểu hiện chút tâm tư của ta với Vương Lang trước

mặt hắn sao?

Tô Thế Noãn, ngươi đúng là ngốc nghếch hết chỗ nói!

Chắc chắn những rối rắm của ta hiện hết lên mặt rồi, Thụy vương cong

cong ánh mắt.

Thường ngày hắn rất giống Trần thục phi, khí tức xuất trần vờn quanh

thân, nhất là khi ta vừa mới tỉnh ngủ, nhìn qua hắn với ánh mắt mông lung,
càng cảm thấy ánh mắt hắn như có thể nhìn thấu được đáy lòng ta.

Mà nụ cười thản nhiên đó càng như cười nhạo ta không nhận ra tâm tư

của người khác, cũng không nhận ra hối hận, lại như đang nói: Tô Thế
Noãn, ngươi nói gì với ta, chẳng lẽ chính ngươi cũng không nhớ sao?

Đột nhiên ta nhớ tới chuyện năm đó.

Khi đó ta còn trẻ con, không biết trời cao đất dày, ngay cả thời điểm khó

khăn nhất, cũng không có người thứ hai nguyện tới dỗ dành ta.

Mấy lần Thụy vương muốn nhét khăn vào trong tay ta đều bị ta đẩy ra, ta

tình nguyện lấy tay lau nước mắt, nuốt toàn bộ những tư vị đau khổ chua
xót vào trong họng, mơ hồ thề với Vương Lung: “Đời này kiếp này ta quyết
sẽ không gả vào nhà họ Vương các ngươi. Người khác hiếm có Thái tử phi,
còn ta thì chẳng lạ, kiếp trước làm ác, kiếp này cung phi, ta mới không cần
làm con dâu Vương gia!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.