KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 237

Suy nghĩ của ta vừa mới có chút sáng sủa, lại bị động tác của Vương

Lang đánh cho linh hồn nhỏ bé tan tành.

Đến sau cùng ta thật sự không chịu nổi, đành phải khóc lóc cầu hắn,

"Chàng đừng động, chàng đừng động có được không... Để cho ta nghỉ một
lát!"

Vừa nói, hai chân quặp chặt, mạnh mẽ giữ lấy eo Vương Lang, không

cho hắn tiếp tục lăn qua lăn lại.

Vương Lang bất mãn than nhẹ, nhưng cuối cùng vẫn thuận theo ý của ta.

Cuối cùng hắn lắc lắc eo, lơ lửng bên trên thân thể ta. Mồ hôi trên mặt,
từng giọt rơi vào hai gò má của ta.

Ta hít sâu vài lần, lúc này mới từ từ ngẩng đầu, tầm nhìn dần dần sáng tỏ.

Tư thế này, làm cho ta và Vương Lang gần sát nhất. Ta có thể cảm giác

được hắn ở trong thân thể ta, bất mãn muốn tìm nơi ra vào, nhưng lại vẫn
đang cố gắng khống chế động tác của chính mình, mà ánh mắt hắn cũng
không còn nóng rẫy đáng sợ nữa, nhiệt độ đã giảm một chút, tuy vẫn sáng
trong như cũ, nhưng lần trước khi chúng ta làm loại sự tình này, hắn... cũng
sáng như vậy.

Ta thở phào nhẹ nhõm, tìm được thanh âm của chính mình."Chàng...

Không có chuyện chứ? Vương Lang."

Ánh mắt Vương Lang dao động trên mặt ta, bớt đi vừa rồi kia cỗ nhiệt

khí bừng bừng phấn chấn, nhiều chút thanh tỉnh hơn, như là hắn đã từng,
cho dù là nóng, nhưng cũng không tới mức dọa người như ban nãy.

Hắn lắc lắc đầu, bỗng nhiên cúi xuống, che lấy của ta miệng.

"Ầm ĩ chết mất." Hắn hôn ta, nhưng vẫn oán giận một câu mơ hồ không

rõ .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.