KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 289

Cách ngọn đèn trong phòng, có thể loáng thoáng thấy được trên mặt

Vương Lang là một mảnh ẩm ướt đỏ hồng, hắn tựa vào cạnh cửa, đầu hơi
ngửa, lộ ra cái cổ thon dài, hình như cũng không có nghe ta nói chuyện, chỉ
là mơ hồ ôm ta, ngón tay cái nhẹ nhàng vẽ vòng tròn.

Lại qua một lúc, Vương Lang mới nhỏ giọng hỏi bên tai ta: “Nàng mời

Lâm Giang hầu vào đây, là muốn chấm dứt hoàn toàn chuyện này?”

Ta hừ một tiếng, nghĩ đến vừa rồi hắn đẩy ta ra, thuỷ chung còn sót lại

một tia giận dữ: “Nếu không ngươi thật sự cho rằng ta không bỏ được
ngươi sao?”

Vương Lang diện bích nửa tháng, thật ra thì không tính là hình phạt

nặng. Chỉ xem việc hoàng thượng bảo hắn đến tây Thiên điện, có thể thấy
được lão nhân gia ông ta cũng không ngốc, không có ý ngược đãi con ruột.

Chuyện này nói cho cùng tâm ý hoàng thượng mới là quan trọng nhất.

Trước mắt hắn phạt Vương Lang diện bích nửa tháng, sẽ thu quân lương
vào tay, dường như là nhẹ nhàng bỏ qua cho thái tử. Nhưng không chừng
nửa năm một năm sau, Lễ bộ yêu cầu lập hậu, hắn thật sự “thuận theo dân
tâm”, để Hoàng quý phi phù chánh, đến lúc đó ta và Vương Lang vẫn phải
quỳ trước cung Hàm Dương khóc với cô cô sao?

Hay là muốn ở lúc mọi chuyện còn mới mẻ, mọi người thẳng thắn nói

chuyện, nói đến tình cảm phụ tử, khiến hoàng thượng thấy rằng, không chỉ
có một mình Phúc vương là con ruột của hắn.

Lâm Giang hầu Vạn Vũ chính là thí sinh tốt nhất.

Điểm này trong lòng ta và Vương Lang đều biết rõ.

Hắn đối với quyết định của ta cũng không nói gì nữa, chỉ là nhỏ giọng

dặn dò ta: “Mấy ngày nay đàng hoàng ngây ngô, đừng ra khỏi Đông cung,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.