Xin Vạn thị ra mặt, cũng chính là xin nàng hối thúc Lâm Giang hầu, tiền
lời ta đã tính rồi.
Ta đã thấy qua phong thái của Lâm Giang hầu, nên vưa nghĩ đến hoàng
thượng lúc ấy mắng Vương Lang thế nào, bây giờ đoán chừng là bị quở
trách như vậy, ta liền vui vẻ vô cùng, bưng mặt ôm má nghĩ một chút, tiểu
Bạch Liên bên cạnh đã tới báo: “Nguyên vương phi tới chơi.”
Ta lập tức nhảy dựng lên: “Liền nói ta không có ở đây!”
Gương mặt tiểu Bạch Liên nhất thời như đang bị làm khó, nàng oan uổng
ta.
Xác thực, mấy ngày nay ta một mực đóng cửa Đông cung suy nghĩ, Vạn
thị cũng không thể không rõ ràng.
Ta liền chuyển mắt, bắt đầu tìm chỗ núp, vừa phân phó tiểu Bạch Liên:
“Vậy ngươi kéo dài thời gian, chờ ta tìm một chỗ trốn, ngươi dẫn nàng
vào….”
Đã muộn
Đang nói chuyện, Nguyên vương phi Vạn thị đã chân thành bước vào tây
điện của ta, nàng ta khẽ mỉm cười với ta, thi lễ: “Vạn thị gặp qua thái tử
phi.”