KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 329

"Nguyên Vương phi thật là thành tâm!"

Trần Thục Phi càng khen Vạn Tuệ, "Tâm ý ngươi thành kính như vậy,

Phật tổ nhất định sẽ nhận được tâm nguyện của ngươi, để cho ngươi tâm
tưởng sự thành(*)."

(*): Tất cả mong muốn đều trở thành sự thật

Haiz, nếu so sánh với Vạn Tuệ thì ta còn kém một điểm này rồi. Từ đầu

đến cuối ta nói dối không bằng Vạn Tuệ, đó là há mồm liền ra.

Bởi vì có Nguyên Vương ở đây, thật ra thì trường hợp như vậy nhìn mãi

cũng quen mắt, mọi người cũng đều không quá coi là quan trọng. Hoàng
thượng bảo Nguyên Vương ngồi xuống, lại nâng chén nói: "Hiếm khi Tiểu
Tam Nhi trở lại, mọi người hãy uống cạn một chén đầy, tẩy trần cho hắn."

Vì vậy chúng ta rối rít uống hết một chén đầy, ta mới thả cái chén xuống,

bóc một quả quýt để ăn, liền nghe thấy Hoàng Quý Phi cười duyên một
tiếng, cảm khái.

"Mấy năm gần đây, tính tình của Nguyên Vương cũng không thay đổi

chút nào, thật là thẳng thắng đến đáng yêu." Trên mặt Hoàng Quý Phi mang
theo một tia đỏ ửng, nhìn giống như là có chút say. "Hoàng thượng à, thiếp
sớm cũng đã nói, năm đó người đã kết duyên lầm người rồi..., tính tình của
Thế Noãn chẳng phải là trời sinh một cặp với Nguyên Vương sao? Vậy mà
người lại cố tình chia rẻ uyên ương, kết đôi Thế Noãn với thái tử, khiến hậu
cung náo loạn không được yên bình, còn Vương Anh của chúng ta thì sao,
phải rời xa Đại Đồng, mấy năm cũng không chịu trở lại thăm ta, người nên
tự phạt ba chén mới đúng."

Bên trong phòng thoáng cái yên tĩnh trở lại, một múi quýt cắm trong cổ

họng ta, nuốt cũng không được nhả ra cũng không xong, trong lúc nhất
thời, lại không biết nói cái gì cho phải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.