KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 372

Động tác của Vương Lang bỗng chốc dừng lại.

Hắn chợt cười ha ha, hiếm khi hiện ra chút cởi mở, lại đến gần ôm lấy ta,

đưa chóp mũi lên đỉnh đầu của ta, thân mật cạ cạ.

“Cũng may là nàng không sao.” Hắn thấp giọng nói.

Trong lời nói còn toát ra chút xíu sợ hãi.

Trái tim ta không khỏi lay động, chỉ cảm thấy trong lòng vừa ngọt ngào

vừa khổ sở, tất cả ngôn ngữ đều hợp thành một dòng chảy nóng, xông
thẳng xuống bụng...

“Vương Lang.” Ta khẩn trường giằng co.”Ta, ta không nhịn nổi, trở lại

rồi hãy ôm, để cho ta đi tịnh phòng cái đã...”

Vì vậy ta nhanh chóng vọt vào tịnh phòng trong tiếng cười của Vương

Lang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.