KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 436

Vương Lang đang đợi ta mở miệng yêu cầu đi câu cá cùng hắn.

Nếu như là ngày thường, lúc này ta đã đảo quanh hắn, muốn đi ra ngoài

hít thở không khí trong lành với hắn, mà Vương Lang sẽ không kiên nhẫn
trầm mặc, không nói được, cũng không nói không được…

Cho dù ta cái gì cũng không bằng Vạn Tuệ, nhưng dù sao cũng có xuất

thân, lại nhìn cũng khá, được một người như vậy tình nguyện dây dưa thì
nam nhân nào cũng cảm thấy hư vinh.

Ta dùng hết khí lực toàn thân, nở nụ cười nói: “Haiz, ta không đi đâu,

vừa nghĩ đến việc Quân thái y lại mở phương thuốc có cam thảo cho ta
uống thì chẳng muốn động đậy nữa!”

Thụy vương lộ ra chút vui vẻ: “Lục tẩu… Năm nay tẩu đã mười tám

mười chín tuổi rồi đó!”

“Dù là tám mươi chín mươi tuổi cũng không thích uống thuốc cam

thảo!” Ta hùng hồn trả lời Thụy vương, không nhìn Vương Lang mà dịu
dàng hỏi: “Không có bổn cung làm bạn, Thái tử gia có hào hứng câu cá
không? Nếu không có thì bổn cung cũng có thể cố mà…”

Chắc hẳn đến năm ta tám mươi chín mươi tuổi, muốn khiêu khích

Vương Lang cũng sẽ không quá khó khăn. Trước mặt Vương Lung, lại lúc
trong lòng hắn không thoải mái, bị ta nói như vậy, Vương Lang lập tức
xoay người, nói khẽ: “Ái phi nghĩ nhiều rồi.” Sau đó nghênh ngang bỏ đi
trước.

Thụy Vương cười cười xin lỗi, đuổi theo sau Vương Lang, ta đứng ở cửa

Tây điện đưa mắt nhìn bóng lưng hai người bọn họ ra khỏi Đông cung.
Tiểu Bạch Liên không biết từ đâu xuất hiện chỉ trích ta: “Nương nương, hai
chủ tử đặc biệt hồi Đông cung đến tìm ngài!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.