KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 512

Hiện tại trên gương mặt bà đang để lộ biểu tình có thể chứng mình hết

sức trọn vẹn một đạo lý: lễ trọng ngàn vàng cũng không bằng nhi tử về nhà
bồi lão nương ăn một bữa cơm.

"Đúng vậy." Ta lạnh lùng nói, đáy lòng cảm thấy hả hê sảng khoái.

"Nhưng bởi vì bà đã không màng đến sống chết của ta, thậm chí còn âm
thầm mong cho ta mau chết đi. Bữa cơm này, người đành phải chờ sang
năm thôi."

"Ai...ngươi...ngươi ngươi ngươi..." Khuất Quý nhân nóng nảy, bà định

tới bắt ta, nhưng ta đã nhanh chân khom người tránh đi, kéo Tiểu Bạch
Liên chạy thật nhanh ra khỏi cung Vị Ương.

Chạy đến góc hành lang, ta mới dừng chân đồng thời liếc mắt nhìn lại,

tiện thể vịn vào người Tiểu Bạch Liên mà thở gấp. Tốt lắm, đã lâu không
có chạy nhanh như vậy, đúng là có chút thở hổn hển.

Khuất Quý nhân biết mình đuối lý, nên cũng không đuổi theo, bà chỉ

đứng ngay cửa cung Vị Ương nhìn theo bóng lưng của chúng ta. Vì đứng
khá xa nên ta không thể nhìn rõ nét mặt của bà ấy, chỉ nhìn thấy bóng dáng
của bà giống như đang dần dần ngưng kết lại thành một loại tư thái mong
chờ.

Ta nhịn không được liền thở dài.

Khi còn bé, ghét Khuất Quý nhân dường như là một chuyện rất tự nhiên

và cực kỳ đơn giản. Trong những lần đụng độ có hạn giữa chúng ta, bà ấy
luôn bất ngờ kéo lỗ tai ta, rồi mang vẻ mặt thỏa mãn mà vây lấy Vương
Lang, hỏi hắn ở cung Hàm Dương ăn uống có ngon miệng hay không, sống
có được hay không, cô cô ta có ngược đãi hắn hay không... Khuất Quý
nhân đã cho rằng cô cô ta mưu đoạt Vương Lang, chưa từng có hảo tâm,
Vương Lang chuyển đến cung Hàm Dương không phải để làm thái tử, mà
là đi làm tạp dịch. Nhắc tới cô cô ta, cho tới bây giờ bà ấy vẫn chưa bao giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.