KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 560

Ta đắc ý cong cong khóe mắt, lại bưng ly trà phiết phiết lá trà rụn.

Vương Lang thấp giọng hỏi Khuất quý nhân: “Mùa đông có lạnh không

ạ? Theo như phẩm cấp của ngài, mỗi ngày 30 cân Ngân sương thán, quản
sự thái giám có từng bạc đãi ngài chưa?”

Khuất quý nhân đương nhiên sẽ luôn miệng: “Không có gì, đều tốt lắm,

đến mùa đông ta còn ngại nóng.”

“Không có gì, mọi người đều tôn trọng ta! Hoàng quý phi? Nàng không

chọc tới ta thì ta cũng sẽ không chọc nàng”.

Ngoài phòng đã nổi gió thu, Tử Cấm thành không có cây cao, gió thổi

tiếng cũng ù ù, đập cửa kính rầm rầm, càng làm ta phát hiện ra cung Vị
Ương chỉ một cái đèn dầu, rất yên tĩnh. Ta nhắm mắt lại, nghe đối thoại của
một đôi mẫu tử có quan hệ vi diễu, trong lòng lại cảm thấy ấm áp.

Từ khi ca ca đi Đông Bắc, rất lâu rồi ta không cảm nhận được cảm giác

này.

Một lát sau, Vương Lang đứng dậy, cáo lui đi tịnh phòng,

Khi góc áo hắn biến mất khỏi cửa, không khí tỏng phòng lập tức thay

đổi, ta buông ly trà, nhìn vào ánh mắt như mũi tên của Khuất quý nhân.

“Đừng tưởng rằng ngươi mang Tiểu Lục tử đến ăn cùng ta một bữa cơm,

ta sẽ đối tốt với ngươi.” Khuất quý nhân chửi thề một tiếng: “Tiểu hồ ly
tinh, hống Vương Lang chỉ hướng về ngươi! Ta cho ngươi biết, nếu cuối
năm nay ngươi còn chưa có tin tức gì, ta sẽ…”

Nếu trước kia nói đến con nỗi dói, ta cũng có vài phần chột dạ, nhưng

mà bây giờ đối với Khuất quý nhân, ta cũng không còn tâm tư để hiếu kính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.