KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 657

Rõ ràng bình thường là một nam nhân tuấn tú, bây giờ lại cứng cổ hống

hách nói văng cả nước miếng, nhìn xem...... Thật là có mấy phần lưu manh
nha!

Ta nhẫn nhịn che mặt than thở, cũng không quan tâm xem ca ca ta nói

cái gì, trước tiên tỉ mỉ nhìn hắn một lần, cho đến khi khẳng định ca ca ta
vẫn là ca ca ta, ngay cả lông tơ cũng không thiếu đi mấy sợi. Câu chuyện
truyền kỳ của ca ca ta rốt cuộc cũng nói đến hồi cuối.

"Cứ như vậy, lão Trịnh cũng không nói được gì nữa. Ta để cho Lưu Phỉ

vội vàng trở về trước, dọc theo đường đi nghiêm túc trấn an quân phòng thủ
thành, để tránh cho bọn tiểu nhân hại dân hại nước chiếm được tiện nghi,
ngược lại rối loạn hậu cần tiếp tế trận tuyến. Kéo hỏa pháo lên liền chạy
thẳng tới Bạch Thành, nữ Kim vẫn còn ở trên đầu tường(*) chỉ chỉ chõ chõ
ta, hắc hắc, lão tử vừa nhìn đã vui vẻ, con mẹ ngươi, còn tưởng đây là Đại
Vân thổ sản yếu pháo. Một quả pháo ta liền nhắm ngay lão tặc tù, ầm...,
nửa cái đầu của lão ta đã lập tức bị gọt sạch rồi, cái gì đỏ trắng, giống như
đang mở một cửa hàng thuốc nhuộm vậy, nhìn trong Thiên lý nhãn, lại
không rõ lắm. Nửa bên con ngươi bị rũ xuống......"

(*): Phía trên cùng của một bức tường

Phúc Vương khẽ biến sắc, từ trong cổ họng phát ra một tiếng vang, vội

che miệng chạy ra phía sau.

Ta thoáng phục hồi tinh thần lại, không khỏi mang nét cười, lại liếc mắt

nhìn mọi người trong điện một phen.

Giống như Phúc Vương, từ nhỏ đến lớn đều trưởng thành trong tay phụ

nhân ở thâm cung, tuổi lại nhỏ, đương nhiên là không chịu được sợ. Mấy
câu miêu tả của ca ca ta giống như là được sao chép từ trong truyện Thủy
Hử ra, cũng chỉ có Phúc Vương mới bị sợ đến như vậy thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.