Nguyễn đổng Chi
Kho Tàng Truyện Cổ Tích
114. NGƯỜI ĐÀN BÀ MẤT TÍCH
Vào đời nhà Lê, có một người đàn bà trẻ tuổi lấy chồng họ Mai. Một hôm
nghe tin người chị ruột của mình đau nặng, nàng bèn nói với chồng để
mình đi lại chăm sóc thuốc men vì nhà chị rất neo người.
Nhà người chị ở một làng cách đấy chừng ba dặm đường. Người đàn bà đi
về không chừng, có hôm sáng đi tối về, có hôm ngủ lại đó sáng mới về.
Như thế đã được ba lần. Lúc này, mùa màng rỗi rãi nên người chồng để cho
vợ đi lại thăm nom chị tùy ý.
Bệnh tình người chị ngày một nguy kịch. Người đàn bà lại đi thăm, nhưng
lần này người chồng thấy nàng có đi mà không có về. Cho rằng vợ mình
phải ở lại trông nom chị, nên không ngờ vực gì cả. Nhưng suốt ngày thứ hai
cho đến ngày thứ ba vẫn không thấy vợ trở về. Chồng lúc này mới sốt ruột,
vội nhờ người sang nhắn vợ bảo cố về sớm để thu xếp một món nợ.
Nhưng người ấy về cho biết rằng bên nhà người chị không thấy em sang và
họ đang có ý trông đợi. Nghe nói thế, cả nhà họ Mai hoảng hốt, vội chia
nhau đi tìm khắp mọi nơi. Nhưng suốt một tháng tìm tòi khắp cả từ chợ
búa, bến đò, đến rừng rú mà chả thấy tăm hơi đâu cả. Người chồng đau xót
đến cùng cực, cuối cùng đổ vạ cho nhà chị, một hôm đến gây sự, chửi nhau
một trận, rồi phát đơn kiện lên quan.
Quan nhận đơn, đòi bị cáo đến hỏi cung. Người anh rể cứ sự thực khai rằng
mình hoàn toàn không biết gì về việc mất tích của người em vợ. Tra hỏi cả
đến thân thích xóm làng hai bên cũng không thấy hé ra một tia sáng nào.
Hơn một năm, phủ đường một mặt cho thám tử đi dò la, mặt khác sắc về