KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1074


Đồng bào Tày kể chuyện Lê Văn Khôi như sau:

Ngày xưa có ông Hai Khôi là người rất khỏe ở xóm Na-giam (Cao Bằng).
Khôi bị bọn quan bắt đi tải lương. Một hôm đi đến chợ Xum - lau, ông gặp
hai người trẻ tuổi đón hỏi làm quen. Hai người tự xưng là Bảo Ngược, là
thần thuồng luồng. Họ nhờ Khôi đưa giùm một bức thư cho hai nàng Sào
Ngược ở Na-giam và nhờ giữ thật kín, sẽ xin hậu tạ. Khôi nói: -" Đây là
một cái miếu cổ, làm gì có người?" - Họ trả lời: -"Đến đấy cứ gọi
lên:"Nàng Đang nàng Đạt ở đâu ra mà nhận thư!", khắc có người ra tiếp".
Khôi nhận lời, nhưng đi đến Kẹo-vụt, chàng bóc trộm ra xem. Chàng chẳng
thấy trong thư có chữ nghĩa gì cả, trừ vết máu đỏ lòe.

Khi đến, quả có hai người con gái đẹp tiếp Khôi. Sau khi đọc thư, họ hứa
hậu tạ và dặn khi nào lội qua khe, hễ nhìn thấy vật gì cũng cứ nhặt lên. Đến
lúc qua khe, Khôi chẳng nhìn thấy gì cả trừ một đống bọt trôi quanh quẩn ở
chân. Chàng vốc không được, nhưng khi há miệng thì bao nhiêu bọt lọt vào
miệng chàng tất cả. Từ đó Khôi khỏe mạnh gấp mười ngày trước, có thể tay
không đánh chết hổ.

Một hôm đi qua dinh thấy có một bọn lính đông đúc, đang hè hụi khiêng
cột gỗ ngâm dưới ao lên dinh, mà khiêng không nổi. Khôi cười nhạt, bảo
họ cho cơm ăn, mình sẽ làm hết cả công việc. Bọn lính nhường tất phần
cơm của họ cho chàng. Một mình Khôi ngốn hết, rồi xuống bắt tay chuyển
gỗ. Mỗi chuyến chàng vác được bốn cột: hai cột hai vai, hai cột cặp nách,
đưa lên quẳng rầm rầm bên dinh trấn làm cho quan ngủ không được. Khi
thấy sức khỏe kỳ lạ của Khôi, quan rất khen ngợi. Nhân lúc ấy Thượng
công Lê Văn Duyệt có một con ngựa bất kham, rao khắp nơi rằng ai trị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.