KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1148

Thấy anh có vẻ thèm thuồng món đồ chơi đặc biệt, bọn chúng lại tán:

- Anh có thích cái "thiên địa vận" này không? Nếu anh muốn mua chúng tôi
cũng bán, nhưng phải nhiều tiền mới được!

Chàng Ngốc rất say mê về sự mầu nhiệm của cái "thiên địa vận" nên cố vật
nài:

- Tôi không có tiền, chỉ có một ngàn "lụa đinh kiến" đây, mong các anh đổi
cho tôi.

Bọn học trò nhìn thấy đệp giấy thì không còn gì mừng hơn, nên cuộc trao
đổi giải quyết rất chóng vánh.

Chàng Ngốc cầm cái "thiên địa vận" ra đi, trong lòng khấp khởi mừng
thầm, vì nghĩ rằng mình sẽ có lúc thông thiên đạt địa và được mọi người
kính phục. Anh lại tiếp tục cuộc hành trình. Qua một cánh đồng rộng, thấy
một đám trẻ chăn trâu đang ngồi chơi ở vệ đường, chúng nó bắt được một
con niềng niễng lớn, có đôi cánh xanh đỏ trong rất đẹp và kỳ lạ. Tò mò, anh
dừng lại rồi sán vào xem. Bọn chăn trâu không cho xem, chúng bịa ra cho
anh hốt:

- Đây là "ngọc lưu ly", đeo nó vào người về mùa hè thì mát, về mùa đông
thì ấm, vô cùng quý giá, chưa chắc đức hoàng đế đã có được.

Chàng Ngốc không ngờ lại có thứ của quý đến nỗi vua cũng không làm gì
có, mới đưa cái "thiên địa vận" của mình ra xin đổi. Bọn trẻ thấy có món đồ
chơi đẹp liền bằng lòng ngay. Chúng nó bỏ con niềng niễng vào trong một
cái túi vải con, thắt miệng túi lại và dặn anh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.