Lời tâu ấy được đem thi hành ngay nhưng không có kết quả, vì khi có hai
vừa bước ra ngoài trời, bóng của họ đã in rõ trên nền gạch.
Cuộc hỏi cung bắt đầu. Hai người được đưa ra hai nơi tra hỏi cặn kẽ từ cái
tên cúng cơm đến những chuyện rất vụn vặt. Nhưng đọc lại hồ sơ thì vua
lại càng ngạc nhiên thấy rằng cả hai bên khai đúng như nhau, không sai
một ý. Nhà vua vò đầu suy nghĩ. Cả triều đình bó tay không tìm ra được
một phương kế nào nữa. Cuối cùng, vua xa giá đến đền Phù Đổng đốt
hương cầu thần giúp đỡ. Thần ứng đồng lên nói:
- Nó là một con chuột già sống lâu năm thành tinh, bây giờ lửa nước đồng
sắt không làm hại được, bùa chú đối với nó cũng mất linh nghiệm. Chỉ có
cách là lên thiên đình mượn Ngọc Hoàng thượng đế viên ngọc mắt mèo,
đưa ra, nó sẽ hiện nguyên hình. Nhưng nay trên thiên đình bận nhiều việc
nên khó lòng mượn được. Tôi sẽ vì bệ hạ tử ra tay một phen. Trước hết
đem hai đạo bùa dán vào lưng để nó không thể trốn được.
Tự nhiên giữa không trung bay xuống hai đạo bùa rơi vào tay vua. Khi xa
giá về cung, vua sai thị vệ dán ngay vào lưng hai người và bắt họ ngoảnh
lưng vào nhau trước sân rồng. Tự nhiên thấy có một người cố sức dãy dụa
nhưng dường như bị trói chặt không sao cựa nổi. Bỗng chốc mây kéo mù
mịt rồi tiếp theo là tiếng sét nổ vang trời. Khi trời đã quang đãng lại, người
ta thấy giữa sân chỉ còn có một người, bên cạnh đấy là một con chuột
khổng lồ, lông lá xù xì có năm sắc, râu trắng như tuyết, nằm chết ngay đơ
không động cựa.
Vụ án nhờ thế được tỏ. Vua sai đốt xác con tinh thành than đem vứt xuống
sông. Còn con dâu nhà phú hộ mãi đến hơn một năm mới trừ được hết độc
[1] .