KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1195

nếu không phải anh thì còn ai nữa.

Nghe nói, chồng biết là có sự lộn sòng, liền ôm đầu kêu khóc rất thảm thiết.
Bố mẹ và người nhà chạy vào hỏi chuyện. Sau khi nghe chồng kể rõ sự
tình, vợ mới biết là trong nửa năm nay đã ăn nằm với một người lạ đội lốt
chồng mình. Lại đến lượt vợ ôm đầu kêu khóc và toan sự đập đầu vào cột.
Tất cả mọi người phải xúm lại, hết lời khuyên can dỗ dành mới làm dịu
được cơn sóng gió.

Sau đó mấy ngày, chồng lại cùng lão bộc lên trường, vợ đã thôi ý định tự
tử, còn bố chồng thì xin mấy đạo bùa về dán ở nhà. Ông dặn con dâu hễ
thấy có người vào, bất kể ai, cứ nắm lấy kêu lên; cả bọn con hầu đầy tớ đã
chực sẵn hễ nghe tiếng kêu sẽ từ bốn phía xông vào, kẻ gian dù có chạy
đường trời cũng không thoát.

Mấy ngày yên lặng chả thấy có gì. Bỗng một đêm nọ nghe trong buồng, có
tiếng hô hoán, cả nhà nhanh chân chạy ùa vào thì thấy người vợ đang nắm
lấy tóc một người, miệng kêu la không ngớt. Họ xông lại trói thủ phạm vào
cột nhà và toan nện cho một trận nhưng khi ông bố nhìn kỹ vào mặt thì lạ
thay, rõ ràng không phải là ai xa lạ mà từ đỉnh đầu đến gót chân chính là
đứa con yêu quý của ông. Đến nỗi bà mẹ khi thấy kẻ gian thì khóc òa lên và
một hai bắt phải cởi trói ngay cho con mình.

Bấy giờ cả xóm đó tới xem rất đông, không một ai làm sao mà phân biệt
nổi. Nhiều người nói:

- Thôi rồi, ông lại bắt lầm lấy con ông rồi!

Mấy cụ già bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.