KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1229


Một truyện khác của Việt Nam là Sự tích cửa ô Cầu-dền, có những hình
ảnh phần nào gần gũi với truyện Tú Uyên:

Đời nhà Mạc, ở làng Kim-liên có một người học trò cha mẹ chết sớm, nhà
nghèo lắm, phải đi dạy học kiếm ăn qua ngày.


Một hôm, ngày giỗ cha, anh trở về ngôi nhà nát của mình. Thấy không có
gì cúng, anh chỉ ngồi mà khóc. Khóc đoạn ngủ quên. Đêm khuya anh giật
mình tỉnh dậy thì thấy trên bàn thờ đèn hương đầy đủ; nhìn vào bếp thấy có
một cô gái đẹp đang giục đầy tớ dọn cỗ. Anh chạy vào ôm lấy cô gái hỏi
duyên cớ, cô gái cho biết là thiên đình thấy anh nghèo khổ mà hiếu hạnh
nên sai xuống kết bạn.

Sau đó, cô gái ở lại làm vợ anh. Được tám năm, cô gái hết hạn về trời. Thấy
anh kêu khóc, cô bảo: số anh còn sống đến 99 tuổi, ngày đoan ngọ sắp tới
sẽ có vợ mới, nhưng có mấy mẫu ruộng mới tậu được hãy trồng rau dền
cho nhiều vào.

Anh làm đúng lời cô gái dặn. Mấy năm đói kém, nhờ có mấy mẫu ruộng
rau dền nên anh đã cứu giúp được nhiều người qua khỏi nạn đói. Vì thế,
người ta gọi chỗ ở của anh là Cầu-dền[3].

Về những khả năng hình thành cảm hứng cho truyện Tú Uyên, xem lại tập

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.