KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1268

Người Ê-đê cũng có truyện một em bé tên là Nồi (Gơ-la) vì da đen như nhọ
nồi. Em vốn do một bà lão ăn một quả xoài trong rừng nên mang thai và đẻ
ra. Lọt lòng, em đã nói được, gọi bà lão là "bà nội". Em có nhiều phép lạ,
lúc đói đòi cơm, cơm tự động chạy vào miệng. Lúc làm tiệc đãi làng, em
chỉ đưa ra một bát cá mà khách ăn mãi không hết.

Trung-quốc có truyện Tả Từ, là người Lư-giang thời Đông Hán, có phép
thuật. Một lần gặp Lưu Biểu ở Kinh-châu đang diễu binh. Tả Từ nói: - "Tôi
có lễ mọn khao ba quân". Hỏi: - "Khao những gì" - "Một bữa no say". Lưu
Biểu nhận lời. Đến khi gặp thì thấy Tả Từ cầm một đấu rượu và một cái
nem. Lưu Biểu bĩu môi, nhưng Tả Từ trao cho lính, họ chia nhau ăn uống
no say mà vẫn không hết[6].

Trong Kinh Thánh cũng có truyện chúa Jê-su mấy lần chỉ có trong tay dăm
cái bánh và hai con cá mà phân phát cho trên trăm ngàn dân chúng, ai nấy
đều ăn no; bánh thừa còn lại hàng giỏ đầy.

Cổ tích và Phật thoại Ấn-độ cũng có truyện Du-đích-thi-ra nhận được của
Mặt trời một nồi đồng lấy ra rau, thịt, cá vô tận; và Má-nu-da vâng lệnh
Phật sai đi quyên giáo không được gì, bỗng chốc thấy xuất hiện năm trăm
bát đầy thức ăn; lại nhờ phép Phật mà hiện ra trước một nghìn vị tỳ-khưu,
mỗi người một bát đầy thức ăn, v.v...[7]

Về chỗ Từ Đạo Hạnh học phép và kiếp sau của ông hóa hổ, sách Lĩnh
ngoại u linh lục
chép: lúc bấy giờ có Phật bà giáng xuống chùa Tây-
phương ở Sơn-tây dạy đạo. Từ cùng hai ông bạn rủ nhau lên đó học phép
của Phật bà. Hai ông kia sáng dạ nên buổi nào cũng được về trước, còn Từ
tối dạ cứ phải ở lại sau. Một hôm, thấy Từ ngồi khóc, Phật bà hỏi duyên cớ,
ông nói vì ở lại sau nên sinh xấu hổ. Phật bà thương hại, cho một cái gậy để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.