KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1355

phía Đông bỗng thấy mót, bèn chạy vội lại gốc cây quý của chồng, chẳng
còn nhớ gì đến lời dặn: cứ thế vén váy đái. Không ngờ vừa đái xong, tự
nhiên cả một vùng đất chuyển động, cây cối xung quanh rung lên và gió
thổi ào ào. Được một chốc cây đa long gốc bật rễ rồi lừng lững bay lên trời.


Giữa khi ấy Cuội đã bước chân về đến cổng. Thoáng thấy cây quý sắp bay
mất, bên cạnh đó có cả người vợ đang kêu om sòm, Cuội đoán ra nông nỗi,
lập tức vứt ngay gánh củi, nhảy bổ đến toan níu cây lại.


Nhưng cây lúc ấy đã rời khỏi mặt đất lên quá đầu người. Cuội chỉ còn kịp
móc rìu vào rễ cây cốt để kéo cây xuống, nhưng cây vẫn một mực bốc lên
không sức nào có thể ngăn lại. Về phía Cuội, chàng cũng nhất định không
chịu buông rìu, thành thử cây thần kéo cả người Cuội bay lên mãi, lên mãi,
cuối cùng đến tận cung trăng.


Từ đấy Cuội ở luôn tại cung trăng với cây đa của mình. Cho nên ngày nay
mỗi khi nhìn lên mặt trăng ta luôn luôn thấy bóng của Cuội dưới gốc cây
thuốc quý. Người ta kể rằng mỗi năm cây đa chỉ rụng có mỗi một lá mà
thôi. Ai nhặt được lá cây ấy thì có thể dùng để cứu chữa người chết sống
lại. Những con cá heo cũng biết như vậy, cho nên nếu lá rơi xuống biển,
chúng tranh nhau đớp lấy coi như của quý để làm thuốc cứu chữa cho tộc
loại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.