KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1425

mai lạl đi sớm. Nếu mẹ không tin, con xin giấu gươm của chồng con trình
mẹ hay".

Một đêm, Vũ Thành về nhà, vợ giấu thanh bảo kiếm rồi thay vào một chiếc
gươm gỗ. Khi Vũ Thành giáp trận rút gươm ra chém giặc, không ngờ gươm
gỗ vô dụng bị quân giặc xông lại chém đứt đầu. Vũ Thành chỉ còn biết ôm
lấy đầu phi ngựa về. Đến một nơi nọ gặp một bà lão, bèn hỏi: - "Mất đầu
còn sống được chăng?". Bà lão trả lời: - "Mất đầu thì chết!". Nghe đoạn Vũ
Thành lăn xuống ngựa chết [3] .


Cũng dưới dạng thần tích, người Nùng Lạng-sơn kể như sau:

Ngày xưa có một chàng trai được mẹ cho đi học với một thầy đồ ở làng.
Hàng ngày anh phải chăn ngựa cho thầy. Một hôm con ngựa ấy được một
đám mây trắng phủ, đẻ ra một con ngựa đá. Anh trèo lên lưng nó cưỡi chơi,
không ngờ đó là con ngựa thần, nó bay lên trời, đưa anh đi rất xa theo
ýmuốn, rồi lại trở về trong phút chốc. Về sau, anh học với một ông thầy
khác ở nước ngoài. Nhờ ngựa thần anh sớm tối đi về không phí sức.


Một hôm, vợ anh muốn đùa chơi nên trước khi lên rừng hái củi, giấu kỹ
chiếc giày của anh thường mang. Thấy mặt trời đã lên cao mà chưa tìm ra
giày,anh liền cưỡi ngựa thần bay lên trời kéo mặt trời xuống, làm đến ba
lần như vậy vẫn không tìm thấy giày, bất đắc dĩ anh lấy đất bùn nặn thành
một chiếc giày giả rồi cưỡi ngựa đi học. Ở trường, thầy bảo trò: -"Hôm nay
mặt trời lên xuống ba lần. Đó là điềm vua (hay trạng) xuất hiện". Sau đó
thầy bảo trò mang lưới đi đánh cá để làm thức ăn. Chiếc giày đất của anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.