KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1470

- Vì dưới gốc cây có vàng chôn, cứ đào lên là khắc có quả.

Người làm vườn bèn lấy thuổng đào, quả tìm thấy dưới mỗi gốc cây có một
chĩnh vàng. Ông ta vui lòng chia cho người có công đi hỏi giúp mình một
chĩnh.

Anh học trò lại lên đường về. Đi ngang qua kinh thành nhà vua thì một
không khí tấp nập làm anh chú ý. Ở đây người ta đang mở khoa thi để kén
Trạng nguyên. Nhờ có viên ngọc, anh học trò đã trở nên sáng dạ lạ thường,
bao nhiêu kinh sử ôn đến đâu thuộc làu đến đấy. Vì thế anh bèn nấn ná ở
lại. Sẵn có vàng, anh sắm sửa mọi thứ: quyển thi, lều chiếu và lễ vật... để
được có tên vào danh sách ứng thí. Khoa ấy, văn bài của anh làm rất xuất
sắc. Chánh chủ khảo lấy anh lên đầu bảng. Nhà vua vô cùng khen ngợi vì
kén được nhân tài xứng đáng, phong cho anh đậu Trạng nguyên.

Sau đó ít lâu Trạng cưỡi ngựa vinh quy. Một đoàn lính tiền hô hậu ủng theo
Trạng cùng đi. Khi đi qua nhà phú ông, Trạng vẫn không quên lời hứa ngày
nọ. Chàng bèn dừng ngựa ghé vào. Phú ông lấy làm ngạc nhiên khi thấy có
quân gia kéo vào nhà mình, liền khăn áo chỉnh tề ra tiếp đón. Thấy Trạng
không phải ai khác hơn người học trò nghèo đi hỏi Ngọc Hoàng dạo trước,
phú ông lại càng bội phần kinh ngạc. Nhưng Trạng vừa kịp truyền cho phú
ông biết câu trả lời của Ngọc Hoàng thượng đế, thì từ buồng trong, cô gái
câm đã bước ra mỉm cười cúi chào Trạng và tự nhiên thốt lên thành lời. Để
cám ơn người có công giúp mình, phú ông bèn đem con gái gả cho Trạng
làm vợ [1] .

KHẢO DỊ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.