KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1520

Bọn lính gác kho cũng tưởng có con bướm nào đó bay vào bay ra, và cũng
dùng lưới chụp được. Cuối cùng anh cũng được thả ra để tìm kế chống
giặc. Anh bèn xin vua rèn cho "một mã tấu ngàn cân" và xin vài chục lính
theo mình.

Thắng trận trở về, anh không nhận vàng bạc chức tước, nói: - "Vàng bạc
phát cho dân nghèo, chức tước nhường cho người coi kho". Rồi tiếp tục
nghề câu cá[3].

Theo chúng tôi, truyện của ta ở trên có lẽ bắt nguồn từ truyện của đồng bào
Tày.

Người Sơn-tây cũng có một truyện Chiếc áo tàng hình nhưng nội dung
khác với truyện trên và có dáng dấp một truyện khôi hài:

Một người đốn củi một hôm chặt một cây duối. Thần cây duối hiện ra xin
đừng chặt, rồi tặng một chiếc áo tàng hình. Mừng quá, người ấy mặc vào đi
khắp nơi và tự cho mình có quyền lục lọi phá phách và tước đoạt. Một nhà
nọ có giỗ, người ấy trèo lên bàn thờ ăn vụng. Chủ nhà cho là ông bà hiện về
hưởng cỗ của con cháu nên không khai trình gì cả. Các nhà khác khi cúng
giỗ đều bị người ấy đến ăn như vậy, nhưng họ vẫn vui mừng tin rằng ông
bà linh thiêng.

Vợ thấy chồng từ ngày có áo trở nên bê tha, say sưa suốt ngày nên rất bực
mình, bèn đốt quách cái áo. Mất áo, người ấy lại vác rìu đến chặt cây duối.
Thần hiện ra bảo hãy lấy tro của cái áo nhào nước cho đều rồi bôi khắp
người, cũng sẽ màu nhiệm như mặc áo. Người ấy làm y như lời, và từ đấy
những cuộc ăn vụng cỗ bàn các nhà lại tiếp tục. Chẳng may một hôm bị chủ
nhà nọ hắt phải chén nước vào lưng do đó tro bị trôi mất, lộ ra hai mông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.